Tháng 12/2011, công ty Stratolaunch Systems công bố rằng họ đang phát triển một hệ thống phóng tàu vũ trụ mới dành cho cả phi thuyền không người lái và có người lái. Và mới đây, công ty này tiếp tục tiết lộ một số cột mốc quan trọng mà họ đã đạt được để biến dự án này thành hiện thực.
Mô tả ngắn gọn về hệ thống phóng của Stratolaunch, tàu vũ trụ sẽ được gắn vào một tên lửa đẩy đa giai đoạn (222.260kg), trong khi đó tên lửa sẽ được gắn bên dưới phần cánh dính liền của chiếc máy bay vận tải 2 thân. Chiếc máy bay này sẽ có sải cánh 116m, nặng chừng 550 tấn, và được trang bị 6 động cơ 747. Ban đầu, máy bay sẽ cất cánh từ một sân bay đủ lớn, bay lên tầng bình lưu, sau đó tên lửa đẩy sẽ được kích hoạt để đưa nó và tàu vũ trụ vào quỹ đạo thấp của Trái đất.
Ngày 25/03 vừa qua, Stratolaunch Systems cho biết họ đã hoàn tất việc xây dựng một nhà xưởng có diện tích gần 10.000 mét vuông, đây là nơi mà chiếc máy bay 2 thân sẽ được lắp ráp. Nhà xưởng này được đặt ở sân bay vũ trụ Mojave cũng là nơi có một cơ sở khác của Stratolaunch rộng hơn 8.000 mét vuông, nơi phần cánh và thân máy bay được gia công.
Hồi đầu tuần này, Stratolaunch cũng cho biết họ đã ký kết hợp tác với công ty Orbital Sciences Corporation, để cùng thiết kế, lắp ráp và vận hành tên lửa đẩy. Orbital là một công ty nổi tiếng trong lĩnh vực này với các sản phẩm như tên lửa Antares và Pegasus. Bên cạnh việc phát triển tên lửa đẩy, Orbital cũng sẽ chịu trách nhiệm về mặt kỹ thuật cho toàn bộ hệ thống phóng của Stratolaunch.
Stratolaunch Systems là kết quả hợp tác của tỉ phú Paul G. Allen và chuyên gia vũ trụ Burt Rutan. Hiện tại con tàu vũ trụ đang được xây dựng tại công ty Scaled Composites của Rutan, đây cũng là công ty đã tạo ra chiếc phi thuyền Spaceship One. Theo kế hoạch thì chuyến bay thử nghiệm sẽ được Stratolaunch tiến hành vào khoảng năm 2016.
Hiển thị các bài đăng có nhãn không gian. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn không gian. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013
Hệ thống phóng tàu vũ trụ của Stratolaunch sắp sửa trở thành hiện thực
Nhãn:
Khoa học
,
không gian
,
không gian vũ trụ
,
stratolaunch
,
tàu vũ trụ
,
tên lửa vũ trụ
,
vũ trụ
Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013
[The Big Picture] Chào mừng trở về Trái đất, chỉ huy Hadfield
Hôm 14/05/2013, phi hành gia người Canada Chris Hadfield, chỉ huy của đội bay số 35 lên trạm ISS, đã đáp an toàn xuống Trái đất tại một vùng đất ở Kazakhstan cùng hai thành viên phi hành đoàn là Tom Marshburn và Roman Romanenko, sau 5 tháng làm việc ngoài vũ trụ. Trong khoảng thời gian làm việc trên trạm ISS, Chris Hadfield không chỉ chụp hàng trăm tấm ảnh mà còn thực hiện các buổi hội thảo với sinh viên trên Trái đất, ông đưa các câu chuyện của ông lên các mạng xã hội, thu hút sự quan tâm của nhiều người trên toàn thế giới. Với sự giúp đỡ của 2 cậu con trai là Evan và Kyle, Chris Hadfield đã liên tục đăng tải thông tin và hình ảnh lên các mạng xã hội như Facebook, Twitter, Tumblr, YouTube,… Ông cũng thực hiện các video về cuộc sống hàng ngày trong môi trường không trọng lực ngoài không gian dưới góc độ khoa học pha lẫn chút hài hước. Sau đây là một số hình ảnh về Chris Hadfield và các bức ảnh do ông chụp từ trạm ISS trong sứ mệnh đặc biệt của ông.
Tàu vũ trụ Soyuz của Nga, đưa phi hành gia người Canada Chris Hadfield, phi hành gia người Mỹ Tom Marshburn, và nhà du hành vũ trụ người Nga Roman Romanenko, hạ cánh xuống vùng đất cách thị trấn Zhezkazgan chừng 150km về phía Đông Nam, thuộc miền Trung Kazakhstan, 14/05/2013. Phi hành gia đầu tiên người Canada làm chỉ huy trên trạm ISS đã hạ cánh an toàn xuống Kazakhstan cùng 2 người khác, khép lại sứ mệnh làm việc kéo dài 5 tháng trên ISS.
Phi hành gia của cơ quan hàng không vũ trụ Canada, trong bộ trang phục tập luyện dành cho các chuyến đi bộ ngoài không (EMU), 19/07/2011.
Các thành viên phi hành đoàn của ISS, từ trái qua: Roman Romanenko, Thomas Marshburn và Chris Hadfied làm trò trong một buổi nói chuyện với người thân sau khi mặc đồ vũ trụ tại sân bay vũ trụ Baikonur ở Kazakhstan, 19/12/2012.
Chris Hadfield tỏ lòng tôn kính tại bức tường của điện Kremlin, ở Moscow, nơi phi hành gia Yuri Gagarin, người đầu tiên bay vào không gian cùng những anh hùng vũ trụ của nước Nga được chôn cất, 29/11/2012. Đây là một phần trong các hoạt động mang tính nghi thức trước khi Hadfield, Marshburn và Romanenko được đưa lên trạm ISS vào ngày 19/12/2012.
Tại sân bay vũ trụ Baikonur ở Kazakhstan, phi hành đoàn 34/35 Soyuz với chỉ huy trưởng Roman Romanenko và kỹ sư bay Chris Hadfield thực hiện một bài diễn tập kiểm tra tính vừa vặn của trang phục bên trong tàu vũ trụ Soyuz TMA-07M, 07/12/2012.
Chris Hadfield nói chuyện với bạn bè và người thân trong một buổi chuẩn bị trước chuyến bay tại sân bay vũ trụ Baikonur ở Kazakhstan, 19/12/2012.
Người thân và bạn bè của phi hành gia Chris Hadfield chụp ảnh với chiếc mặt nạ hình mũ bảo hiểm và hàm râu giống Hadfield gần một khách sạn cho phi hành gia trước thời điểm phóng tên lửa Soyuz-FG ở Kazakhstan, 19/12/2012.
Tên lửa Soyuz được dựng đứng vào vị trí sau khi được kéo ra bệ phóng bằng tàu lửa, 17/12/2012, ở sân bay vũ trụ Baikonur, Kazakhstan.
Thành viên phi hành đoàn 34 gồm Chris Hadfield, Tom Marshburn và chỉ huy tàu Soyuz Roman Romanenko chào tạm biệt mọi người từ chân tên lửa Soyuz ở sân bay vũ trụ Baikonur, Kazakhstan, 19/12/2012.
Tên lửa Soyuz TMA-07M bừng sáng trong lúc rời bệ phóng ở sân bay vũ trụ Baikonur, 19/12/2012.
Tên lửa Soyuz bay lên từ sân bay vũ trụ Baikonur, 19/12/2012.
Hồ Baikal, vùng Siberia, nước Nga, chụp bởi phi hành gia Chris Hadfield từ trạm ISS, 26/02/2013.
Chris Hadfield chơi đàn guitar trong vòm Cupola trên trạm ISS, 25/12/2012. Hadfield là một thành viên lâu năm của một nhóm nhạc phi hành gia có tên là Max Q, mới đây đã hợp cùng với 5 thành viên còn lại của phi hành đoàn 34 trên không gian, và từ đây Hadfield đã hát bài “Jewel in the night” để chúc mừng Giáng sinh đến mọi người trên thế giới.
Mặt trăng phía trên Trái đất, ảnh chụp bởi phi hành gia Chris Hadfield người Canada.
Hadfield: “Khi tôi nhìn vào các cơn dông từ trên cao, tôi nhìn thấy những gương mặt. Bạn nhìn thấy gì trong những đám mây này?”
Trong vòm Cupola của trạm ISS, Chris Hadfield, ngồi nghỉ ngơi với bảng điều khiển cánh tay robot Canadarm2 do Canada chế tạo, 25/02/2013.
Hadfield: Lỗ đạn – một viên đá vũ trụ nhỏ đã bay xuyên qua các tấm pin mặt trời của trạm ISS. May mắn là nó không trúng vào thân trạm.
Hadfield: Đảo Belle, Newfoundland – một chiếc tàu phá băng tự nhiên tại cửa eo biển Strait.
Trong điểm nối Unity trên trạm ISS, Chris Hadfield vui vẻ với một quả bưởi được mang lên từ một chuyến thăm của tàu vũ trụ lên trạm lần thứ 2 trong vòng một tháng. Quả bưởi đặc biệt này được tàu vũ trụ Soyuz TMA-08M đưa lên trạm vào ngày 29/03/2013, cùng với 3 thành viên mới của phi hành đoàn 35. Trước đó, tàu vũ trụ SpaceX Dragon-2 cũng đã mang lên ISS nhiều trái cây tươi cùng hơn nửa tấn hàng hoá và các thiết bị vào ngày 03/03/2013.
Ảnh chụp thành phố London vào ban đêm từ trên trạm vũ trụ quốc tế ISS, bay cách Trái đất hơn 380km, 02/02/2013.
Các đảo nhân tạo ở Dubai, UAE, ảnh do Chris Hadfield chụp từ trạm ISS, 20/03/2013.
Phi hành gia Chris Hadfield làm việc với Robonaut 2, một con robot hình người trong vũ trụ, tại phòng thí nghiệm Destiny trên trạm ISS. R2 được khởi động để các nhân viên điều khiển dưới Trái đất có thể thực hiện các thử nghiệm và kiểm tra cấu hình, 31/01/2013.
Hadfield: Vẻ đẹp của vùng đất hoang vu, ở Saudi Arabia, 03/05/2013.
Hadfield: Quần đảo Antipodes, 07/04/2013.
Hadfield: Dubai, Đảo Cọ trong giống như một con bọ ba thuỳ vào ban đêm, 30/04/2013.
Chris Hadfield cầm trên tay một chiếc máy ảnh trong lúc nhìn qua cửa sổ vòm Cupola trên trạm ISS, 07/01/2013.
Hadfield: Từ vịnh Chesapeake đến mũi Cod đến hồ Huron – một vùng đất có nhiều ý nghĩa về lịch sử, địa chất và địa lý, 09/05/2013.
Hadfield: Làm thế nào để bạn rắc muối và tiêu trong môi trường không trọng lực? Chúng tôi rắc dầu muối và tiêu.
Chris Hadfield xem một bong bóng nước trôi lơ lửng giữa ông và máy ảnh, thể hiện ảnh đảo ngược của ông trong đó, bên trong điểm nối Unity của trạm ISS, 21/01/2013.
Một đám mây xà xuống bán đảo Crimea, như một con chim màu trắng trên Biển Đen.
Hadfield: Thành phố New York, nhìn rất rõ ràng, trước khi những rừng cây phủ đầy lá, 23/04/2013.
Chris Hadfield, trên một màn hình lớn trong buổi giới thiệu đồng 5 đô-la mới của Canada, trong khi đang làm việc trên trạm ISS, khi ông tham gia buổi hội thảo video trong lễ ra mắt đồng tiền polyme mới tại ngân hàng Canada ở Ottawa, 30/04/2013.
Hadfield: Đây là những gì xảy ra khi kỹ sư chuyển sang làm nông nghiệp.
Hadfield: Cửa sông St Lawrence, nơi hồ Great đổ ra biển, 20/04/2013.
Hadfield làm trò với một quả địa cầu.
Tàu vũ trụ Soyuz của Nga, đưa phi hành gia người Canada Chris Hadfield, phi hành gia người Mỹ Tom Marshburn, và nhà du hành vũ trụ người Nga Roman Romanenko, đáp xuống vùng đất cách thị trấn Zhekazgan chừng 150km về phía Đông Nam, miền Trung Kazakhstan, 14/05/2013.
Khoảnh khắc tàu vũ trụ Soyuz đáp an toàn xuống miền Trung Kazakhstan, 14/05/2013.
Ba phi hành gia vừa trở về Trái đất từ trạm ISS chụp ảnh cùng nhau sau khi rời tàu Soyuz, 14/05/2013.
Chris Hadfield giơ ngón cái lên sau khi tàu vũ trụ Soyuz đáp an toàn xuống mặt đất ở miền Trung Kazakhstan, 14/05/2013. Phi hành gia người Canada đầu tiên chỉ huy trạm ISS đã trở về an toàn cũng 2 thành viên phi hành đoàn, khép lại sứ mệnh kéo dài 5 tháng làm việc trên trạm ISS.
Nhãn:
ảnh đẹp
,
Chris Hadfield
,
ISS
,
Khoa học
,
không gian
,
the big picture
,
trạm ISS
,
trạm vũ trụ quốc tế iss
,
vũ trụ
Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013
Liệu có sự sống trên sao Kim? Các nhà khoa học cân nhắc lại về định nghĩa “hành tinh có sự sống”
Nhiều năm qua, các nhà thiên văn học vẫn đang miệt mài tìm kiếm những hành tinh khác có hỗ trợ sự sống. Các nỗ lực này được thực hiện dựa trên kính thiên văn trên mặt đất và cả tàu vũ trụ, nhằm xác định những manh mối về tình trạng của những thế giới cách chúng ta hàng ngàn năm ánh sáng. Nhưng tất cả các cuộc tìm kiếm đều dựa trên một nền tảng được chấp nhận rộng rãi – đó là các hành tinh này phải nằm trong “khu vực có sự sống”, một dải hẹp quanh các ngôi sao khác nơi bề mặt của một hành tinh quay quanh không quá nóng, cũng không quá lạnh và đặc biệt là có nước dạng lỏng. Mới đây, một số nhà thiên văn học đã đưa ra đề nghị: mở rộng việc tìm kiếm ra xa hơn những hành tinh giống Trái đất, bao gồm cả những hành tinh lạ, từ các hình tinh giống hành tinh Arrakis trong bộ phim viễn tưởng Dune (Đồi cát), hầu như không tồn tại nước dạng lỏng, đến các hành tinh khí khổng lồ đầy hydro.
“Chúng ta đều biết rằng nước cần thiết cho sự sống,” theo giáo sư ngành Hành tinh học và Vật lý của Học viện MIT, Sara Seager, đồng thời là tác giả một bài viết đăng trên tạp chí Sciences, đề nghị rằng nên tìm kiếm sự sống ở những hành tinh bên ngoài hệ Mặt trời – vốn không nằm trong “khu vực có sự sống”. Sara Seager nói rằng: “Nếu một hành tinh ngoài hệ Mặt trời có tồn tại nước dạng lỏng trên bề mặt, thì nó có sự sống. Những hành tinh rất khác so với Trái đất có thể có nước trên bề mặt, với nhiệt độ tương tự như trên bề mặt Trái đất.”
Không có định nghĩa về khoảng cách chính xác của “khu vực có sự sống”, vì nó phụ thuộc vào kích thước và độ sáng của các ngôi sao (các ngôi sao càng lớn và càng sáng thì “khu vực có sự sống” quanh nó sẽ lớn hơn). Khái niệm này đã được cân nhắc nhiều lần kể từ lần đầu tiên được đưa ra vào những năm 1960. Với những ngôi sao tương tự như Mặt trời của chúng ta, “khu vực có sự sống” hiện tại được thừa nhận là sẽ nằm trong khoảng giữa 0,99 và 1,70 đơn vị thiên văn (khoảng 148 triệu km đến 255 triệu km), theo đó thì Trái đất nằm gần ở vùng rìa trong cùng. Seager và các nhà khoa học khác nói rằng nên mở rộng việc tìm kiếm sự sống ngoài vũ trụ theo cả 2 hướng trong và ngoài để tìm một hệ Mặt trời tương tự cái của chúng ta, nằm ở giữa khoảng 0,5 và 10 đơn vị thiên văn.Bề mặt của sao Kim, ảnh chụp bởi tàu vũ trụ Magellan của NASA năm 1991.
Theo đề xuất mới này thì cũng chỉ có ít hành tinh ngoài hệ Mặt trời ở khoảng cách không xa được thêm vào danh sách “sáng giá” khoảng 60 đến 70 hành tinh nằm trong “khu vực có sự sống” – ngoài 2.700 ứng viên mà các nhà khoa học đã xác định từ trước đến nay. Dù là ít ỏi nhưng việc mở rộng “khu vực có sự sống” cũng sẽ tăng cơ hội tìm được một hành tinh nào đó trong vũ trụ đang tồn tại các dạng sống. Đề xuất mở rộng khái niệm “khu vực có sự sống” vẫn giữ yếu tố có nước trên mặt như là một yêu cầu bắt buộc để sự sống có thể tồn tại, nhưng họ cũng lật lại kiến thức thông thường về những điều kiện có thể dẫn đến nước dạng lỏng. Ngay cả những hành tinh xa hơn nhiều hoặc gần hơn nhiều các ngôi sao của chúng so với khoảng cách giữa Trái đất và Mặt trời thì vẫn có thể tồn tại nước, Seager và các nhà khoa học khác đưa ra giải thuyết.
Với những hành tinh nằm ở khoảng cách gần so với ngôi sao mẹ của nó, ví dụ như sao Kim và Mặt trời, thì nó sẽ rơi vào tình trạng khô hạn, hầu hết bề mặt là sa mạc – đồng nghĩa nó sẽ không có nhiều hơi nước trong bầu khí quyển, mà chủ yếu là không khí nóng. Theo Seager thì “hơi nước chính là khí gây hiệu ứng nhà kính nghiêm trọng nhất trên Trái đất. Vì một hành tinh có ít hơi nước sẽ không bị quá nóng nếu nó gần hơn với sao mẹ so với Trái đất và Mặt trời.” Theo giả thuyết này thì trên Sao Kim có thể đã tồn tại sự sống cách đây hơn 1 tỷ năm, nhưng vì lượng hơi nước làm cho nó trở nên quá nóng khi cường độ ánh sáng của Mặt trời tăng dần lên, và có lẽ nguồn nhiệt đó đã khiến sự sống bị lụi tàn.
Các nhà khoa học khác thì chưa chắn chắn về giả thuyết đó. David Catling, một giáo sư ngành Hành tinh học và Sinh vật học vũ trụ của trường đại học Washington nói rằng: “Tôi nghĩ rằng một hành tinh giống trong bộ phim Dune là một ý tưởng hợp lý đến mức hoàn hảo. Tuy nhiên, tôi nghi ngờ rằng một hành tinh với hầu hết bề mặt khô ráo sẽ có mật độ dấu hiệu sinh học mà bạn có thể tìm thấy từ một nơi giống Trái đất với bề mặt có đại dương bao phủ.” Catling chỉ ra rằng ý tưởng về một hành tinh giống như Arrakis có hỗ trợ sự sống được đưa ra trong một báo cáo năm 2011 của các nhà khoa học Mỹ và Nhật Bản. Bài viết mới của giáo sư Seager có tham khảo tài liệu này cùng nhiều tài liệu khác, bao gồm một số cái ủng hộ việc mở rộng “khu vực có sự sống” ra xa hơn tới sao Thổ, hay những hành tinh có bầu khí quyển giàu hydro.Ảnh sao Thổ do tàu vũ trụ Voyager 2 chụp.
Seager cho rằng: “Hydro có thể khiến các hành tinh có quỹ đạo tương đương Trái đất trở nên quá nóng, nhưng nó cũng mở rộng “khu vực có sự sống” vì nó làm cho các hành tinh này nóng hơn dù xa sao mẹ.” Tuy nhiên Catling lại không đồng ý, ông lập luận rằng, các vi sinh vật nước trên Trái đất đã tiêu thụ khí hydro, loại bỏ nó khỏi bầu khí quyển. Do đó, nếu một hành tinh có nhiều khí hydro trong bầu khí quyển, thì sẽ không có sự hiện diện của các vi sinh vật nước, do đó sự sống có thể không tồn tại.
Dù vậy một trong những nhà khoa học đề xuất khái niệm mới về “khu vực có sự sống” nói rằng các hành tinh ngoài hệ Mặt trời với bầu khí quyển giàu hydro là những ứng viên sáng giá cho khả năng tồn tại sự sống, bao gồm những hành tinh “lang thang” (rogue-planet), trôi một mình trong không gian liên sao mà không có bất kỳ ngôi sao mẹ nào ở gần để “làm nóng” nó. James Kasting, giáo sư ngành khoa học địa chất của trường đại học Pennsylvania nói rằng: “Các hành tinh với bầu khí quyển nhiều hydro có thể vẫn còn sự sống cho dù nó không còn bay quanh các ngôi sao mẹ của chúng. Vì thế, “khu vực có sự sống” có thể nằm ở bất cứ đâu! Nhưng điều này sẽ dẫn đến sự tranh luận thêm về khái niệm “khu vực có sự sống”.”Ảnh đồ hoạ về hành tinh "lang thang" trôi một mình trong không gian liên sao.
Kasting cũng nói thêm chúng ta nên giữ khái niệm tiêu chuẩn về “khu vực có sự sống” trong đầu cho đến khi có các loại kính thiên văn săn hành tinh mới. “Nó giúp chúng ta đưa ra các tiêu chí để tạo ra các loại kính thiên văn to bao nhiêu và tốt bao nhiêu để có thể tìm kiếm những hành tinh có sự sống.” Nhưng Kasting cũng ủng hộ tính khả thi của khái niệm mở rộng “khu vực có sự sống” một khi chúng ta có các loại kính thiên văn mới. “Chúng ta đều biết rằng sự sống không bắt nguồn từ Trái đất. Vì thế nếu chúng ta có thể tìm được các hành tinh tương tự Trái đất và tìm kiếm những bằng chứng về sự sống, chắc chắc chúng ta sẽ có được câu trả lời thoả đáng” cho câu hỏi liệu chúng ta có cô độc trong vũ trụ bao la này.
Nhãn:
Khoa học
,
không gian
,
khu vực có sự sống
,
sao kim
,
sự sống
,
sự sống trong vũ trụ
,
venus
,
vũ trụ
Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013
Nếu Mặt Trăng của chúng ta bị thay thế bởi các hành tinh khác
Có bao giờ bạn nghĩ nếu thế chỗ cho Mặt Trăng kia mỗi đêm là sao Hỏa, sao Thổ hay sao Mộc thì cảnh tượng sẽ như thế nào không? Mình không nói đến các ảnh hưởng của nó mà chỉ đề cập đến vấn đề hình ảnh mà thôi. Nếu sao Hỏa thế chỗ Mặt Trăng thì mỗi đêm chúng ta sẽ thấy có một quả cầu xù xì rất xấu trên bầu trời, nếu đó là sao Mộc bạn sẽ thấy nó cực kỳ to còn nếu đó là sao Thổ thì cảnh tượng sẽ rất hoành tráng.
Đây là hình ảnh Mặt Trăng bình thường của chúng ta, có đường kính 3.476 km:
Sao Kim, đường kính 12.092 km (chỉ nhỏ hơn 650 km so với Trái Đất):
Sao Hỏa, đường kính khoảng hơn 6.000 km (bằng phân nửa so với Trái Đất):
Sao Mộc, đường kính 142.984 km, lớn hơn gấp 10 lần Trái Đất và bằng 1/10 đường kính Mặt Trời:
Sao Thổ, đường kính khoảng 120.000 km, lớn hơn Trái Đất khoảng 9 lần:
Sao Thiên Vương, đường kính khoảng 50.000 km, được gọi là "hành tinh băng khổng lồ". Màu lục lam mà bạn thấy đó là bụi mờ quang hóa học HidroCarbon trên cao nằm phía trên các đám mây Mêtan.Sao Hải Vương, đường kính khoảng hơn 48.000 km, màu xanh nổi bật của hành tinh là do phân tử Mêtan hấp thụ ánh sáng bước sóng đỏ.Theo Mashable
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)