[Nhiếp ảnh Điện thoại] Chuyện đó chuyện đây - Viếng Trấn Quốc Tự
"Chuyện đó chuyện đây" là chủ đề được kể bằng hình ảnh, và hình ảnh được chụp bằng điện thoại. Đây là một chủ đề bản thân mình rất thích và xin tiếp tục kỳ 2. Hầu hết mọi người đều có một chiếc điện thoại và có thể lưu lại ảnh mọi cảnh mình sống, khoảnh khắc mình gặp, con người với con người, trong xã hội và với thiên nhiên vạn vật. Có nhiều ý kiến về "ảnh điện thoại" lắm, nhưng có thể đó là những ý kiến sâu xa về "nghệ thuật nhiếp ảnh". Mình chỉ là người thích chụp và chụp rồi thì mang đi kể lại thôi.
Bộ ảnh này được chụp bằng Nokia Lumia 1020, Lumia 1520, Oppo N1, iPhone
Hà Nội, với mình, vẫn còn rất bí ẩn và quyến rũ bởi nhiều di chứng lịch sử, những dấu ấn về con người và cuộc sống qua truyền thuyết huyền thoại, những khu phố cổ, đường phố cũ, nhà xưa, đình đền và những ngôi Chùa cổ. Mình có một ngày lang thang Hà Nội, xuất phát từ Hồ Hoàn Kiếm, mình thả bộ lòng vòng rồi lên vài con phố cổ. Đứng ở Hoàn Kiếm, nhớ lại "Khóc rùa Hoàn Kiếm" của nhà bảo vệ sinh vật quý Hà Đình Đức cùng nhà văn Nguyễn Dậu và nhà thơ Lê Hoài Nguyên:
Nếu như một ngày
Loài tảo xanh ngắt kia chết đi
Những con rùa của tổ tiên để lại chết đi
Hồ Gươm chết.
Cảnh quanh hồ thanh tịnh hút hồn người. Hôm mình ghé trời không nắng không mưa. Buồn buồn lặng lặng. Thanh nam nữ tú dắt nhau tản bộ không đông nhưng đủ dạng đủ kiểu. Người chụp lưu niệm, cặp ghế đá yêu đương, cụ già thể dục... một vài hoạ sĩ phóng bút chân dung cho khách, và có cả nghệ nhân tác tạo rất vui mắt.
Và, Tháp Bút - Biểu tượng của chí khí văn sĩ Hà Thành "Tả Thanh Thiên" - Viết lên trời xanh
Mình đứng ở góc này một lúc, ngắm nhìn Cầu Thê Húc đưa mọi người vào Đền Ngọc Sơn. Cái Đền thờ ông tổ sự học của sĩ tử Việt. Mình đã đến cái cổng này rồi, nhưng lại đi ra! Qua cái lối này, là cổng bán vé, không đẹp bằng cái cổng này.
Góc này nhìn thấy cầu Thê Húc đẹp, và Đền Ngọc Sơn phủ kín cây xanh giữa Hồ. Còn trời còn đất còn ta! Đôi khi một mình lẳng lặng, cũng không ít khi chung đường, có cô bé nọ ngồi đếm người qua lại ...
Lang thang rồi đi vào Khu Phố Cổ lúc nào chẳng hay. "Băm sáu phố phường" Hà Thành xưa vẫn còn sống động đến hôm nay, thành tinh hoa qua mấy cái tên phố cổ:
Hàng Bồ, Hàng Bạc, Hàng Gai
Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Bài, Hàng Khay
Mã Vi, Hàng Điếu, Hàng Giầy,
Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn
Phố Mới, Phúc Kiến, Hàng Ngang
Hàng Mã, Hàng Mắm, Đình Ngang, Hàng Đồng
Hàng Muối, Hàng Nón, Cầu Đông
Hàng Hòm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè
Hàng Thùng, Hàng Bút, Hàng Tre
Hàng Vôi, Hàng Giấy, HÀng The, Hàng Gà
(Ca Dao)
Hàng Giây - Chim lồng là phong trào hiện thời. Vào phố cổ, nhà nhà nuôi chim, hót véo von suốt mọi con phố.
Khuân Hoa về nhà
Nhộn lắm!
"Cây giả"
Hàng Rươi - Chuyên bán đồ cổ các loại.
Săm soi đồ gốm sứ cổ
Không thiếu những hàng rong
Hàng Đường - Xích lô chở khách bát phố - Một vòng phố cổ
New Fashion
Bánh cam
Cây xanh hai bên đường là đặc sản phố cổ Hà Nội
Mình chưa ăn Bưởi này bao giờ
Chợ Đồng Xuân
Vui nhất là chợ Đồng Xuân
Thứ gì cũng có xa gần bán mua.
Đến Chợ Đồng Xuân, mình đón xe ôm lên Bích Đào Nhật Tân. Đi qua con đường ngoại ô lầm bụi rẽ xuống một lối nhỏ có những bậc thang, bạn có ngay cảm giác làng cổ ven đô, đó là làng hoa đào Nhật Tân nổi tiếng phía tây bắc. Người Nhật Tân không ưa lý sự, họ biết giá trị của mảnh đất dưới chân mình.
Hoa Đào đẹp lối Nhật Tân
Yêu quê hoa nở đầy sân lụa đào
Ở đó đến tầm chiều, chú xe ôm chở mình về Chùa Trấn Quốc - Hồ Tây. Đây là ngôi chùa cổ nhất Hà Nội, được xây từ thời Lý Nam Đế tức là khoảng thế kỷ thứ 6. Người Hà Nội coi Trấn Quốc là thắng cảnh cổ nhất thủ đô.
Chùa Trấn Quốc nổi tiếng với Vườn Tháp. Nơi đây đặc biệt còn lưu lại được nhiều di sản quý, nhiều tượng đẹp, nhất là tương Thích Ca nhập tịch Niết Bàn bằng gỗ thiếp vàng.
Nhà Bia
Có những đoàn khách đến thì Chùa đông đúc ra vào. "Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo" nghe như điệu buồn se sắt và sáng trọng trong loạt "Thăng Long hoài cổ" của bà Huyện Thanh Quan lất phất đâu đây.
Con sãi ở Chùa
Dừng chân đứng lại trời, non nước
Một mảnh tình riêng ta với ta.
Khi mọi người về hết, vắng và lặng lắm! Mình đứng một chốc khi mặt trời khuất khỏi mái ngói, thì cũng đi ra.
Chùa Trấn Quốc nổi tiếng với cây Bồ Đề rất lớn.
Hà Nội nhìn từ Trấn Quốc.
Và... khi mặt trời chuẩn bị ngủ, phía sau Chùa, sau cây Bồ Đề, có một anh ngư phủ.
Chụp tấm ảnh rồi đứng tếu táo với anh một lúc. Em về! Kết thúc một ngày lang thang Hà Nội. Chưa kịp ngắm nhìn, kiểu "cưỡi ngựa xem hoa" thôi! Mong có điều kiện lang thang chậm hơn.
Sg 18/2/2014