Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Chợ Sổ ở Dầu Tiếng - Người lớn và trẻ con

TMH_4072.JPG

Tôi rất thích chụp cảnh đời thường, đơn giản vì nó luôn vận động, mới mẻ và là một cái gì đó vừa lạ vừa quen - một cách để ghi lại nhật ký cuộc sống - bằng hình ảnh. Cái hay của nhiếp ảnh đời thường ở những vùng đất mới là ta gần như không thể biết sẽ chụp được gì.

Chợ Sổ là tên tự đặt cho một "chợ phiên" chỉ được họp vào Sáng chủ nhật hàng tuần, trên một đường băng sân bay cũ đã bỏ hoang ở thị trấn Dầu Tiếng - có lẽ chỉ một tuần mới được bán nên gọi là sổ, người thì gọi là chợ chủ nhật, người thì gọi là chợ đường băng sân bay gì đó. Thương gia có thể ở tại chỗ hoặc các vùng khác tới bán, giá cũng không phải quá rẻ nếu không biết trả giá

TMH_4133.JPG

Cũng như những lần chụp đời thường khác, tôi hăm hở đi vào chợ bấm lia lịa … và chỉ sau ít phút, tôi nhận thấy một mẫu hình lặp đi lặp lại - khá thú vị, đó là liên tục thấy người lớn đi kèm với con nít, mẹ hoặc cha đi với con, hoặc là ông bà đi với cháu. Kẻ đi bộ, người đi xe ... rất tình cảm và dễ thương.

Cuối tuần là thời gian giành cho gia đình, cha mẹ con cái đi cùng đi chợ không phải là hiếm, tuy nhiên với tần suất như tôi đã nhìn thấy ở Dầu Tiếng thì quả là ... rất mới mẻ, và thế là tôi chụp theo một chủ đề đó: Chợ của lớn và bé

TMH_4098.JPG

Bài học: Trong nhiều trường hợp, một loạt ảnh (photo essay) mới có thể kể hết được câu chuyện thay vì một tấm ảnh đơn, cần nhanh chóng nhận ra mô thức nào đó để mô tả theo một chiều sâu, sẽ là cốt chuyện cho loạt ảnh như ví dụ trên

TMH_4166.JPGTMH_4165.JPGTMH_4163.JPGTMH_4156.JPGTMH_4155.JPGTMH_4154.JPGTMH_4152.JPGTMH_4148.JPGTMH_4144.JPGTMH_4127.JPGTMH_4125.JPGTMH_4124.JPGTMH_4118.JPGTMH_4112.JPGTMH_4108.JPGTMH_4102.JPGTMH_4097.JPGTMH_4094-2.JPGTMH_4089.JPGTMH_4082.JPGTMH_4076.JPGTMH_4044.JPGTMH_4039.JPGTMH_4037.JPG