- Nghe thầy bảo, ở vùng Bảo Lộc nhiều thác lắm, và trên những đồi chè, người dân tộc họ rất mến khách, với những cây chè xanh mát, những ngọn núi trùng trùng bởi sự hùng vĩ.. Hay nơi "Cổ thạch" biết bao tay máy đã đến, và vùng cát trắng với những hình ảnh đẹp lộng lẫy cuốn trong gió ở Phan thiết,..??? Những cô gái Rắc-Lây và Rịu để thiêu đốt đêm khuya,.. Ôi bao nhiêu cảnh, mà thầy vẽ ra cho đám gà Miền tây... - Bọn chúng nôn nao đợi ngày,.. và lên đường. Dù biết rằng lịch đi lần này kéo dài đến 5 ngày,.. vì thế, ai cũng phải chuẩn bị trước 2 tuần,.. và xin được nghĩ nữa,.. .. Vẻ mặt khá hăng hái
- Ngày 27/7 Đám gà Miền tây (MT) đã có mặt ở Sài gòn, và chỉ chờ đến khuya 1h là bọn chúng sẽ theo thầy xuất phát,.. Bọn chúng mãi mê chơi, đâu biết rằng Thầy đã chuẩn bị sẵn cơm ngon, rượu thơm tại nhà,.. Bỏ luôn buổi chiều chủ nhật tại Giáo đường... Nên đến khi vui chơi ở Sg xong, đám gà MT mới kéo về nhà thầy,.. . Lúc này thì cả đám gà bị một trận xanh mặt, vì bị thầy đuổi về MT... cả bọn quyết nằm lì, không về, và năn nĩ, ò ĩ mãi cuối cùng cũng được thầy cho đi... . Mình dân lì lợm mà đâu có dễ, thật ra là cả bọn năn nĩ vợ ông thầy,.. hehe . Nhưng thấy thầy lúc đó thì cả bọn cũng bị Teo Bu-Gi hết rồi.. .. Khởi đầu đã không may mắn...
- Đoàn khởi hành lúc 1h40 - 28/7 trời đang mưa và đua một mạch với tốc độ kinh hoàng trong đêm, qua khỏi Biên Hòa thì xe bị bể bánh,.. . Đâu có ai thức mà canh vá xe lúc này, buộc lòng cả đoàn dừng lại, lấy ống bơm (Của thầy mang theo) hì hục chạy đỡ một đoạn để đập cửa một căn nhà vá ép.. mà anh ấy ép xong rồi tính cái giá cũng mưa bão lắm... . Chạy được thêm 10p thì cái bánh vừa vá cũng bể tiếp,.. Quả là gay go, tình huống này thiệt là đau lòng,.. Người bể bánh gọi điện cho thầy bảo "Bây giờ, anh dắt đoàn đi trước đi em giải quyết xong sẽ nhập đoàn ở trận kế, chứ ở đây đợi em thì không kịp hành trình",.. Tên Cảm cúm hắn cũng không muốn mọi người bỏ lỡ hành trình theo dự định 5h sáng phải có mặt Bảo Lộc,.. Nhưng chẳng lẽ, Thầy lại bỏ hắn ở đây hiu quạnh lúc này,.. Thầy bảo mọi người, đến quán Võng phía trước nằm đợi và thầy ở lại lo vụ bánh xe cùng tên Cảm cúm.. (Lúc này, cả bọn được nằm ngủ thêm 30p - Mình cũng thầm cảm ơn tên Cảm cúm đã cho mình cơ hội ngàn vàng ).
- Từ lúc này về sau thì không còn vụ bể bánh nữa, và đoàn chỉ việc đua thôi,.. Nhưng từ lúc khởi hành cho đến hết hành trình thì phải mặc áo mưa.. .. Đến La Ngà, dừng chân hóng mát, và ngắm cảnh,!! Lúc này lại đâu ra 2 cô vịt xin theo nhập đoàn.. Haiz!!! Cả đám gà, ông thầy đã mệt mỏi rồi, giờ đến 2 cô vịt.. Thôi thì người ta lỡ mến rồi, mà đám Gà thì đâu có ai quen với 2 cô vịt này ...
- Giờ thì chỉ còn việc tiến về Bảo Lộc... Trên đường đèo họ rất phiêu... . Bắn tỉa loạn xạ..
- Mà đặc biệt là trên xe ông thầy có gắn cái trục nhỏ nhỏ... Chắc là ghi lại các khoảnh khắc ôm đèo khóc liệt, và đập cua ngoạn mục chăng???.. Mình lia ổng 1 phát luôn
- Đến Bảo Lộc là 10h rồi (lịch trình là phải 5h ), Thầy đưa đám gà đến 1 căn hộ sang trọng,.. Ngỡ ngàng quá, Nhà đẹp và rộng, có 2 bác nở nụ cười đón đám gà,.. đã pha sẵn càfe, và Chè viên (nghe nói đặc sản vì chỉ lấy 2 lá chè non trên cây).. nghe thầy giới thiệu đây là Ba mẹ bạn gái của Thầy.. .. và cả đoàn lại lăn ra ngủ,.. đó là thứ quý nhất mà bọn chúng có .. - Sau khi dưỡng sức được 1 tiếng, thì tiếp tục hành trình là Đồi chè .. và đường ra Đồi chè thì không như là mơ... hjc!!! đi chụp hình có sung sướng gì đâu...
- Hành trình đến được đồi chè thì bao gian nan, nhưng thu hoạch thì chỉ được vài shot.. Nhưng lạ thay, ở đây lại có 1 người anh bên Nhiếp ảnh,..đó là anh Hoàng Khương, anh đón chúng tôi đầy thân thiện.. Ảnh thu hoạch trong mưa:
- Chụp trong mưa, vui đùa trong mưa,.. Chúng tôi được anh Hoàng Khương mời về nhà.. Có điều gì đó rất gần, và sự nhiệt tình đón tiếp... Sao anh ấy biết chúng tôi đến đây,..??? phải có ai đó lo lắng cho vấn đề này... Nghĩ mãi không ra.... Nhưng thôi, hành trình tiếp tục ghé ngang con thác Hùng vĩ Dambri.. Một con thác hung tợn, gầm thét,, địa thế hiểm trở, khó mà có góc lấy được ảnh,.. nên lũi thui theo chân ông thầy,.. Chắc ổng ém góc đẹp đâu đó... cũng được 1 shot.. Tại nơi này,, các anh em đã bị ướt nhẹp balo Máy ảnh, len,.. Đêm về phải sấy .. Tưởng đâu mấy chục triệu và Art đi theo con thác
- Sau khi ngắm con thác Dambri. Buổi chiều, Chúng tôi ghé lại nhà anh Hoàng Khương và vui đùa với Cây gậy tự sướng, và cây gậy tự chế.. anh em chỉ việc mở khẩu hình A, U.. E... !! Đủ kiểu tự sướng và vui đùa,.. Thật náo nhiệt,..
- Rồi lặng im, có điều gì đó khiến thầy lo ngại,.. Thầy quyết định dời lịch trình với sự lo lắng vì Đèo đang mưa, nên đoàn ngủ lại Bảo Lộc đêm nữa... Vấn đề ăn ngủ thì đám gà khỏi lo rồi, vì khi đi đến đâu cũng có sẵn,.. Chúng tôi về lại Căn nhà ấm áp của Ba mẹ bạn gái ông thầy.. Lò sưởi đã sẵn sàng, Cháo gà vịt rừng cũng đang thơm lừng,.. Rịu đang ngâm sẵn.. Bọn gà chỉ việc thay đồ và vệ sinh sạch sẽ lao vào thôi.. Một buổi cơm đầy tiếng cười và ấm mùi Rịu Quý...!!!
- Để có mấy tờ báo lót ở dưới là cả một câu chuyện đấy, Bạn Minh Thành phải đi xin xỏ một tiệm tạp hóa, nơi ấy có cô gái đẹp,.. Năn nĩ mãi không cho mấy tờ báo cũ.. Minh thành quyết định mua 5k nước đá,.. .. Cứ tưởng nó nhiều như ở miền tây.. Ai dè đưa cái bọc bằng 500 ở quê mình .. - Giờ thì "Cơm no rịu say" chuyện tiếp theo chỉ còn ngủ,,. .. Và khi a Cảm cúm đã thông báo cho anh em là 4h dậy nhe.. cả đám buồn thiu vì muốn được nhiều hơn.. nhưng lịch trình cần phải gấp và gấp hơn nữa để đua về Nha Trang.. .. Anh em vừa lên chỗ nằm đã nghe bài giao hường.. Ò... Ò.. È.... Trên Gác, tôi lắng nghe bên dưới, Thầy đang kể chuyện cho mọi người nghe,. Tiếng cười, áp lấy tiếng cười,.. cứ thế mà họ còn ngồi đó hơn cả tiếng,.. trong khi đám gà MT đang ngủ.... - Buổi sáng ngày thứ 2, Đám gà xuất phát hướng về Thác PonGour - đi ngang 1 vùng trồng cafe, mọi người ghé lại.. để biết cây Cafe nó như thế,.. ở quê mình chỉ toàn là cây ớt .. Một con gà San-Min vội vã chạy xuống thì trượt chân, cả người nằm bẹp đo đất,. người tèm nhem vì đất đỏ,.. Ham hố
Đứng trước sự hùng vĩ của thiên nhiên,.. Lòng người như trôi đi bao nặng nhọc của cuộc hành trình, và cuốn trôi đi những ưu phiền cuộc sống...!!! nơi con thác hùng vĩ, lộng lẫy bởi từng bậc thang,. Con thác PonGour đầy thơ mộng!!!
- Ở lại đây hơi lâu, vì thầy cho anh em thời gian để lấy nhiều góc,.. nhưng ở khu vực này thì mất sóng rồi.. muốn tìm người thì phải hú..... Đến khi tập trung xong, thì mọi người di chuyển lên 1 tiệm lưu niệm để nghỉ chân, và ăn chuối chiên .. ăn lo dạ đến đà lạt mới được ăn chính thức.. Một cuộc vui tiếp diễn, khi ông thầy kêu thằng mập Minh Thành lại: "Mày cởi áo ra, ..", Mập hoảng hốt cởi áo,.. "Cởi trần ra luôn".. Ọc.. Nơi bàn dân thiên hạ đang đi thăm quan, quây quần bao cô vịt.. Ổng kêu thằng mập cởi trần.. hjc hjc.. - 6 Múi đâu??.- ông thầy hỏi.. - Em mập như vầy có 1 múi à ... Rồi: anh em chụp .. Ổng làm thằng Mập khớp quá!!! Đành thổi cái sừng trâu thôi !!!
- Tưởng đâu êm rồi,.. Ai dè, ông thầy kêu luôn cô gái người Thái - Gốc Sơn La.. rồi đi lên đồi,. xuống đồi, Cười lên,, tập trung bào trái bí,.. ôii đủ thứ kiểu.. hjc hjc.. Trong khoảnh khắc nhanh như thế mà ổng lại có mẫu dân tộc cho anh em mần luôn chuyện ấy.. .. Công nhận dân Pro setup có khác..
- Sau những trận cười đau bụng, đoàn di chuyển về Đà Lạt, và dầm trong mưa vượt đèo.. đi ngang một khúc từ trên cao nhìn xuống Trại mát,.. Dừng lại, chụp 1 phút.. Đang đứng chuẩn bị Panorama thì ông anh đang kính "Tam Ngu" leo lên,.. và BỦM .. 7-8 con gà loay hoay nhìn lại.. Anh ấy cười.. "Tao thả ếch bà".. hjc hjc .. làm mất tư duy lấy ảnh... mọi người rời đi.. và tiếp tục lịch trình...
- Trời thì mưa to, những khúc cua đèo ngoạn mục.. được một lúc dừng chân là mừng ghê lắm,, dù lạnh rung người,.. Mình mặc 4 cái áo, 1 trùm áo mưa kín mít ngồi sau xe mà lạnh vẫn lạnh... Nên anh Tam Ngu mới mừng rạng rỡ, tung hứng thế đấy.. .. Và anh ấy cũng đã có 1 pha ôm đèo vào Bụi.. hơi bị thốn !!!
- Chạy tiếp,.. và cố vượt qua con đèo cho kịp đến Nha Trang,.. Nhưng đi đến một đoạn cảnh đẹp,. buộc lòng đoàn tiếp tục dừng lại.. Nghe anh Bảo nói là: trước kia a cùng 1 người bạn ngủ lại đây, để chờ bình minh.. thiệt là ngưỡng mộ, một nơi quạnh vắng trên đèo, chỉ vì muốn có ảnh mà phải cắm trại chịu lạnh...!! # Trời đã 18h10 rồi.. anh em ở đây nghĩ ngơi được 1 chút.. rồi nhắm mắt đua vèo vèo về Nha Trang... !
- Đến 19h30 chúng tôi đến Nha trang... Đến nhà một người quen ở của Thầy, mọi người được phân chia chỗ ngủ, và lo tắm rửa để dự một buổi tiệc vui.. .. Mình tưởng đâu được ngủ liền chứ,.. Nhưng cũng ráng, sau khi tắm xong thì mọi người đã tề tựu đủ rồi, cứ nghĩ ăn mừng vì đoàn đã vượt đường đua hiểm trở.. Bổng đâu, một người chị đã chuẩn bị sẵn Bánh Canh (Vâng đến Nha trang thì thầy cứ cho ăn bánh canh ).. và một chiếc bánh Kem.. Âu ye.. lần này được thưởng thức thêm phần thú vị ...!!! Có ăn, có chỗ ngủ,.. thiệt là sướng,.. Đám gà chẳng lo gì.. chỉ việc đi và chạy thui.. - Thì ra hôm ấy là Sinh nhật của 1 cô vịt đi theo đàn gà.. Mình có biết mô tê gì đâu,.. nhưng được ăn ké là vui rồi.. vì bất ngờ nên hok có tốn tiền quà .. Góp nhân lực Hớp Bia Bớt Đê..
Và đoạn VIDEO bao cười: Zôom in/ Zôom OUT trong buổi sinh nhật:
- Sáng sớm mọi người dậy đi săn bình minh Nha Trang .. ngủ được 3 tiếng
#
# ngắm cảnh.. Nha trang đẹp quá mà
- Chúng tôi bắt đầu di chuyển,.. hướng về phan thiết, đi sâu vào nội ô Nha trang thì bất ngờ đoàn dừng lại,.. ghé vào 1 quán cf.. Mình mừng quá,, sáng giờ chưa được ly nào nó nghiền ta nói.. Một người đẹp trai bước ra với đồng phục hơi hầm hố,.. À ra là anh Nguyễn Hồi (Ác-Min của Camera Tinh Tế Nha Trang).. Chào mừng chúng tôi đến địa phận anh đang quản lý..! Ông thầy móc ngay cây Gậy tự Sướng...!! Mần luôn cho máu..
- Trong lúc mọi người cf và trao đổi nhiều thứ thì cũng có kẻ ngồi viết nhật ký.. Tội nghiệp thằng bé
- Chúng tôi di chuyển lại một ngôi trường củ.. 14 năm rồi, mới quay lại đây.. Ông thầy nói khẽ với tôi khi bọn gà kia lo đông xăng.. "Anh học ở đây, nó dạy anh rất nhiều,.. những năm ở đại học không giúp được anh trong cuộc sống,.. nhưng nơi này,..." + Đến nơi tôi chơi cái toàn cảnh trước đi rồi tự sướng sau.. Cho ai hông biết coi đỡ nghiền..
# Prime 508: Đại chủng viện Sao Biển... Chiếc Freeway đậu là của ổng đó..
- Rồi có một người ra dắt đoàn đi thăm quan bên trong.. Thầy tìm đến một căn phòng lưu trữ, lật lại từng tấm hình trong một cuốn album đầy bụi,.. chắc là nó lâu lắm, thời gian phủ đầy rồi.. 14 năm rồi, hẳn là ai biết nó chứa bao nhiêu ký ức. Tôi lặng im dõi theo thầy, đôi mắt thầy buồn vời vợi,... thầy không cười đùa, không kể chuyện đám gà bước theo cũng nặng những suy tư... # Lật lại ký ức:
- Thời gian đi qua, đâu có trở lại được,.. thế mà đôi lần, ai cũng muốn được quay về bằng ký ức, bằng những nổi nhớ, yêu thương, hận thù,.. hay một cái gì đó in đậm trong tim mỗi người,.. chợt một ngày nó lại quay về trong hiện tại.. Nên hãy cố sống tốt từng ngày, để ngày mai không phải hối tiếc hôm nay,.. !!!
- Tạm biệt Nha Trang.. Chúng tôi vượt Vịnh Vĩnh Hy với một quy định là lên đỉnh đúng giờ,.. ai muốn mần chuyện ấy ở đâu tùy ý,.. nhưng trễ là bị Ổng la,.. có khi bị bỏ lại luôn .. Xe của mình lui cui phía sau, do mê chụp cảnh, ngước lên không thấy bóng ai,.. cắm đầu chạy,.. vượt một con đèo,, ai dè lạc đường... phải quành lại và đua một mạch điên cuồng,.. đến khi gặp được cô vịt trong đoàn thì mừng quá.. .. Mần luôn cái panorama! (Prime 508)
- Yên tâm chạy được một đoạn thì gặp hai cặp tình nhân đang tắm... Tiên .. Nhưng mình đang sài wide sao lấy được cảnh hot.. có thằng em chung xe chắc nó cũng bắn mấy shot...
# Chỗ này đẹp quá dừng lại mần luôn chuyện ấy!
- Sau khi anh em đã lên đỉnh thành công.. tập trung đội hình đầy đủ.. Hành trình hướng về Cổ Thạch - Phan Thiết.. con đường đầy bụi, và gấp gáp cho kịp nếu không đến đó là trời tối thui hết chụp gì luôn... Quá trình này, cũng rất căng thằng,.. Ông thầy phải tính toán thời gian, và muốn anh em trong đoàn có được nhiều ảnh.. Buộc lòng phải đi qua nơi này... - Đến Cổ Thạch lúc này trời đã là 6h.. Thầy bảo 10 phút ở đây.. .. Cảnh đẹp như thế này,.. sỏi đá nhiều màu kinh điển.. 10p rút chân máy và di chuyển ở bờ biển thênh thang này thì ôi thôi.. .. 10 thì 10 cũng đâu có sợ.. 1 phút còn mần được mà... Cứ phơi xong 1 tấm là xách chân máy chạy như bị công an rượt mấy bà cô bán ở vĩ hè vậy đó.. #Cây cầu huyền thoại: Ông thầy có tấm hình này với đôi tình nhân lạ hoắc.. Mình kg có ai để kêu nó đứng mần dáng..
#: Cuốn theo thủy triều: mấy cục đá đặc trưng Cổ Thạch...
#: Tấm này thì ai cũng biết Cổ thạch rồi..
#: Mình cứ thích lấy toàn cảnh.... cho bà kon nào không biết Cổ Thạch nhìn 1 cái là chán khỏi đi luôn!!! Prime 508:
- Haiz.. bầu trời hôm ấy không có rán màu để cho lung linh,.. Nó trắng tinh khôi.. Rầu thiệt!!! 30 năm mới ghé nó, mà nó không ưu ái gì cả... nhìn lại thì 10 phút rồi.. Hú mấy con gà mới ấp chạy riết lên.. ổng đề máy đi rồi.. Bọn chúng nháo nhào, chạy nước rút,... Nhìn cũng tội.. + Lên tới nơi đua theo,.. Ổng đâu rồi,.. Alo,.. mai quá đua theo bác Hùng Balo đi lại điểm kế bên.. để chụp mấy cái thúng, và thuyền... .. Mình đâu có thích nó bằng Cổ thạch.. đến nơi cũng phải nhào vô,.. sợ nhất là ổng nói 5phút nhe.. là chết queo luôn á.. ở đây rộng rinh,.. ai dè ổng nói,.. rồi Thả ga đi.. khi nào thấy đèn xe ổng pha ra thì rút.. kèn bóp tin tin, thì chạy riết lên..
#: Thúng
# Thúng và Thuyền:
- Ờ phía ngoài thấy đá và sóng vỗ đẹp lắm.. mà hông dám ra vì lúc này là 19h rồi.. biết đâu nó cuốn mình theo cơn sóng.. .. Quay lại bờ.. thấy họ đang cười đùa và tập chụp Gái lúc này.. Trời tối họ đánh flash, chạch chạch.. .. Sáng mặt ăn tiền luôn thôi.. Mình rãnh rỗi phơi mỗi tấm 3phút :v ai ngờ xấu hoắc ém luôn... Đành móc điện thoại ra up 1 tấm tự sướng.. ai ngờ hình tự sướng lên FB lại có hiệu quả.. ..
# Trên FB: Đang ở đây (Check in: CỔ THẠCH - tát, tát, tát..)
- Khi đoàn di chuyển đến 1 điểm ăn tối,.. đang đói mà .. Lại nghe ông thầy kể chuyện. Thiệt tình, chuyện ở đâu mà ổng kể hoài, buộc lòng mình phải ngồi nghe và cười hoài.. tự nhiên ông thành nói.. Đi rước bạn gái .. Cả đoàn ngơ ngác.. Ổng quê An Giang (Gốc 7 núi à) nhưng đang sống ở Trà Vinh,.. ra tự sướng ở đây rồi rước bạn gái.. mà cô bạn này cũng 30 năm rồi mới gặp lại (Quen trên FB, thấy ông thành ở Cổ Thạch, cô ấy mừng quá chạy lại..).. Thiệt tình, làm cả đoàn lại thêm 1 phen té nhào,.. 2 đứa nó chưa biết lần nào.. nên nhìn nhau mắc cười lắm.. .. - Xong một buổi tối vui nhộn,.. Thầy dắt chúng tôi đến nhà một người quen.. lại ở nhà người quen,, Ổng hay thiệt, đi đâu cũng có chỗ ăn, nghĩ.. mà chỗ này cũng hơi khó tìm, nên khi liên lạc nhau 20 phút thì mới tìm thấy nhau,.. Cả đám gà có chỗ ngủ ngon lành,..!!!
- Mọi người đã vô vị trí thì thầy rủ ăn hột vịt lộn.. ta nói .. Hết bánh canh toàn tập.. giờ tới vịt.. nên cùng thầy và 4 con gà khác lang thang ở con phố nhỏ.. liền đó, Ổng móc cái Find7 ra chơi liền 1 shot.. + mày, mày: tức là tui với thằng san min.. ra đứng đó làm mẫu, 2 thằng đứng cả phút, không biết ổng chụp cái gì nữa,.. mình cũng dân chụp hình mà,.. ??? Rồi. Nghe xong mừng quá, 2 thằng lại coi, ổng phơi ảnh hay sao mà bắt đứng làm tượng lâu quá.. TRỜI..!!! (Ku san nhìn xong khóc luôn, tấm đó đây:
# Thị trấn hoang: Thiệt là đau lòng...
- Sau khi ngồi đếm Lai tấm hình ghê gợn ấy!! thì vô ngủ.. .. chỉ chờ giây phút này thôi.. và sáng là đi Ghềnh Son.. nghe nói cái Ghềnh là khoái liền.. Miền tây đâu có Ghềnh chỉ có kênh, gạch thôi... - Buổi sáng, cả đoàn di chuyển nhanh ra Ghềnh.. tại đây thu hoạch ít thôi,.. lần này có kinh nghiệm rồi, không có chụp mấy người ngồi cầu nguyện,.. vì nơi này người ta cầu nguyện nhiều lắm.. .
#: Bình minh ở Ghềnh son
# Đang lui cui lấy ảnh thì nghe.. Tủm, Quay sang thấy ông thầy đang mò mò,.. Chắc là ổng đếm khoai vừa xong.. .. Ai dè ông kêu,.. Rớt cái điện thoại ổng cầm theo chụp ... Ọc.... Mình xách máy lại kiếm liền. Cả chuyến ổng chỉ chụp điện thoại à! Hic...
# Rớt ở đây:
# Tìm kiếm ... Vì trong đó, hình ổng chụp hình Ạc dữ lắm.. nó mà trôi luôn thì thôi rồi.. ... chỗ này người ta đếm khoai bị mất hoài,.. . Mai mà kiếm được,. nhưng phải mang ra tiệm.. cho nó hấp lại .. đúng là sài chi nhiều máy để bị rớt à ... - Quay tùm lum hướng bổng phát hiện, ông anh trong đoàn đang ngồi rầu chuyện gì đó,.. nghe ngóng phong phanh là hình như ổng đòi ở lại đây ngủ 1 đêm nữa.. ..
# Lặng:
# Toàn cảnh để thấy ổng ngồi cao lắm
- Giờ mặt trời lên rồi.. cả đoàn kéo nhau đi ra lò cá,.. riêng ông thầy lụi hụi đi kiếm chỗ sửa cái điện thoại ... Trong lúc di chuyển phát hiện người ta đang kéo cá... Cả đoàn dừng xe liền...
# Kéo này.. chắc cả làng hợp sức mần vụ này..
# Mấy chú gà cũng nhào vô lựa cá.. nghe mấy bà chị ở đây than thở.. Lỗ tiền xăng rồi.. !!! chắc là mẻ lưới ít cá quá,.. ...
- Đoàn tiếp tục di chuyển theo anh Hoàng (người anh tốt bụng cho ngủ nhờ ở nhà đêm qua - anh ấy cũng là 1 tay bấm tên tuổi)... Đến cả cáng, khung cảnh hơi náo nhiệt, việc ai nấy làm,.. ai ngồi chơi là đang đợi việc,.. vì cá ít nên không đáp ứng hết số người làm.. # Đem cá Hấp ra phơi - xa xa một nhóm người ngồi - họ đang chờ công việc.
#: Sàn
- Rồi.. chúng tôi tiếp tục di chuyển hành trình,.. lúc này cái đt cũng đã sửa xong,. cả đoàn tiến về Bảo Lộc.. trên đường có đi ngang một làng gốm Bình Đức - nơi này nổi tiếng với những sản phẩm do người Chăm Bắc Bình làm ra,.. họ làm bằng đôi tay...!! Thầy muốn đám gà có ảnh nên ghé ở đây hơi lâu.. để đủ sức đua đường dài về Bảo Lộc cho kịp trời tối...!!! Nơi này có lẽ quá quen với ông thầy,..
# Bóng chiều:
#: Tay và Chân cùng xoay:
# Ngôi nhà đất sét - xây 2003:
# Một cảnh náo nhiệt khi đang nung gốm thì trời mưa: Thật đau lòng khi mình có hình này..
- Sau khi lòng vòng lấy ảnh,.. ăn bánh mì, càfe.. rồi ngủ 1 giấc đúng 1h30 cả đoàn tiến về Bảo Lộc.. Lên đỉnh đèo, đoàn chúng tôi dừng lại ngắm cảnh, Mây lưng chừng quanh người, Phía xa xa những đám mây lững lờ,.. Lúc này, Lạnh lắm, Chúng tôi phải vội xuống đèo, đến dưới chân thì ghé vào một quán quen đường, có lẽ đã được cho hay trước, nên quán chuẩn bị sẵn mọi thứ,.. chỉ việc múc ra Tô cho mọi người trong đoàn,, Sưởi ấm, và ăn nóng cho ấm lòng.. Rồi tiếp tục đua nhanh về căn cứ để kịp nghĩ đêm vài tiếng. Đến nơi, Ngôi nhà ấm cúng của thầy đã chuẩn bị sẵn Lò sưởi, Áo Ấm dày, Và nồi cháo to đùng nghi ngút khói.. Chúng tôi lúc này rất lạnh,.. Suốt hành trình đội mưa, và cái lạnh của vùng đất trên này thì làm sao mấy con gà MT chịu nổi... .. Và được nghĩ 3 tiếng... Để khuya 2h là xuất phát về Sài Gòn.. Kết thúc chuyến hành trình.... ..
--- Trên đường khuya về, 1 con gà MT lại bị bể bánh, buộc lòng đoàn dừng lại và ghé quán võng nằm nghĩ.. may mắn là khu này có người quen.. .. Đi đâu cũng có người quen giúp đỡ.. ... Và khi đoàn tiếp tục cuộc hành trình xuyên đêm, những hạt mưa nặng làm rát cả mặt, thêm vào đó cái lạnh kinh người.. khiến cho mình cảm thấy rằng,.."được nằm ở nhà ngủ là hạnh phúc lớn nhất"... !!!
--- Bài dài quá.. Cảm ơn các bạn đã cố gắng đọc đến đây.. !!! Nhằm lưu giữ kỷ niệm chuyến đi, nên viết bài chia sẽ cùng đám gà trong đoàn...!!!