Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Khác "Sài Bao Đã Nha - Rang Rí Bảo Sài"

P1_2F1K0224.

Câu chuyện mình sắp kể dưới đây thật ra đã được kể bởi một thành viên khác cùng đoàn, dĩ nhiên với cái nhìn của mỗi người sẽ khác nhau và điều đó xuất phát từ cảm xúc của mỗi thành viên trong đoàn. Dẫu sao, khi viết bài này mình cố gắng chia sẻ với các bạn trọn vẹn nhất cảm xúc theo từng cung bậc của mình trong chuyến đi, và có thể các bạn sẽ gặp lại cảm xúc đó từ bài của thành viên trong đoàn, rất mong các bạn thông cảm.

Để xem thêm về bài tường thuật chi tiết của chuyến đi này, mời các bạn xem qua bài viết của anh bạn trẻ Behind Eyes tại đây. Đây là một bài viết rất chân phương và mộc mạc, đậm chất phóng khoáng và vui vẻ của người miền Tây Nam bộ. Mình rất thích bài viết đó.

Trở lại câu chuyện mình sắp trình bày, mình xin lý giải cái tựa đề "Sài Bao Đã Nha - Rang Rí Bảo Sài" có nghĩa là gì. Thật ra, đó là cái nói láy đi các địa danh mà đoàn đã đi qua, Sài (Sài Gòn) - Bao (Bảo Lộc) - Đã (Đà Lạt) - Nha (Nha Trang) - Rang (Phan Rang) - Rí (Phan Rí Cửa). Mình hy vọng cách viết như thế sẽ gợi mở và vui vẻ hơn câu chuyện dưới đây, tuy nhiên phần hình ảnh mình sẽ chia sẻ với các bạn những địa danh và con người ở những nơi mình đã đi qua trong chuyến hành trình này.

Đừng đạp ... đinh ở Trảng Bom
- Chuyến hành trình kéo dài từ 1h sáng ngày thứ 2 và kết thúc lúc 10h sáng ngày thứ 6 trong tuần. Đó quả là một chuyến đi dài và dĩ nhiên có rất nhiều cảm xúc. Sáng sớm hôm đó, đoàn khởi hành với 13 thành viên trong một đêm mưa. Với sự "chào đón" rất nhiệt tình của khí hậu Sài Gòn hôm ấy, có lẽ cũng đủ để gửi cho đoàn 1 chút thử thách nho nhỏ. Tuy nhiên, chuyện đâu đơn giản như thế ...

- Anh ơi! Xe em bị cán đinh, giờ không di chuyển được.
- Em bị khúc nào! Được rồi, chờ ở đó để anh tính.
.......
Xe mình bao gồm 1 xế 1 ôm + 2 ba lô to tướng, ngang qua Trảng Bom tình cờ "nhặt" được 1 mảnh kim loại hình chữ nhật có kích thước 1,5cm x 1cm ở bánh sau. Đây là 1 thứ kim loại cực quý và rất khó gia công vì mình thấy nó rất đều và rất đẹp. Sự "mến mộ" của mảnh kim loại đó với xe mình đã làm cho đoàn bị tắc lại Trảng Bom đến gần sáng. Cú ra đòn rất hiểm đã kết liễu cái vỏ xe không ruột của mình sau khi dắt xe 1 đoạn để tìm được chỗ vá. Người thợ sửa xe chỉ đồng ý ... thức dậy vá khi mình nhờ họ vá đâm vì quãng thời gian lúc này là thời điểm họ say giấc. Tuy nhiên, như mình đã nói ở trên, vá kiểu ấy chỉ để cầm cự và đúng y chang, sau khi chạy thêm tầm 1 km nữa thì phải ... bỏ ruột xe vào mới chạy được. Dĩ nhiên, lúc ấy đào đâu ra thợ vá xe cho mình, có người thay ruột cho là may lắm rồi.

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ ...
Sau khi khắc phục xong sự cố "kim loại quý", đoàn tiếp tục lên đường. Riêng mình, với cái ruột xe không nhãn hiệu ở bánh sau chẳng thể nào làm cho mình yên tâm được, thật sự là mình rất lo lắng. Đoàn di chuyển đến La Ngà và nghỉ chân tại đây. Đây là thời điểm dừng chân ngoài chương trình, lúc này trời đã sáng tỏ và rất nhiều người qua lại ở con đường bé tẹo nơi đây.

IMG-20140728-00747.
Anh bạn chung đoàn đang kiểm tra và ràng buộc mọi thứ cẩn thận cho chặng đường kế tiếp

Chuyện vui bắt đầu đây, lúc này có 2 bạn nữa (1 trẻ 1 lỡ cỡ) cũng tay xách nách mang dừng chân và xin nhập bọn. Dĩ nhiên, với cá nhân mình thì rất vui và rất sẵn lòng (mình vốn dĩ ghét con số 13 mà lị), tuy nhiên quyền quyết định vẫn phải từ người dẫn đoàn. Anh dẫn đoàn vui vẻ đồng ý và mọi người tay bắt mặt mừng làm quen nhau. Lúc này đoàn đã có 15 người với 9 chiếc xe máy và 1 cung đường phía trước ...

Mình xin nói thêm về 2 thành viên mới, họ cũng chỉ mới quyết định đi trong tối hôm trước và họ chuẩn bị rất kỹ thông tin cho chuyến đi của họ. Họ lên mạng tìm thông tin lộ trình, nơi ăn uống, nghỉ ngơi, và các rủi ro gặp phải trên đường. Điểm đến của họ theo kế hoạch là Đà Lạt và họ dự định ở đó khoảng 2 ngày. Nhưng kể từ lúc này, họ là 1 phần trong chuyến đi ...

Kế hoạch là một chuyện, thực tế nó lại là một chuyện khác
Cuối cùng, đoàn cũng kịp lên Bảo Lộc an toàn. Thật ra mà nói thì trước khi lên đèo Chuối, 1 xe khác trong đoàn bị sự cố cho nên đoàn bị chậm so với kế hoạch khoảng ... 1/2 ngày. Chuyện là như thế này, trong đoàn có 1 xe chuyên chở tripod, xe vận hành rất trơn tru ở khoảng 50km đầu chặng đường, tuy nhiên càng về sau thì xe có vẻ như bị hụt hơi.
- Xe em chắc bị dơ lọc gió.
Anh xế lái xe này bảo thế và khi xe tắt máy dọc đường buộc phải đưa vào tiệm thì thợ kết luận:
- Xe anh bị bể ống hơi gió từ máy lên bình xăng con, thay vào là hết ngay.
Anh thợ loay hoay thay ống hơi mới, xe lại nổ máy giòn giã và tiếp tục chạy thêm khoảng 200m thì ... tịt. Mình xuống xe và giật bugi ra xem sau đó kết luận luôn:
- Bugi xe em yếu rồi, với lại chụp bugi lên teng thế kia thì lửa đâu mà đánh
Đẩy thêm 1 chặng khoảng 300m thì gặp chỗ sửa xe, sau khi kiểm tra các thứ, anh thợ nói rằng:
- Mọi thứ ổn, chỉ bị nghẹt ống xăng thôi!
....
Cả đoàn sau khi dừng chân ăn bún riêu tại Bảo Lộc, lúc này khoảng 10h sáng và rất lạnh, sau đó tiếp tục di chuyển về nơi nghỉ ngơi. Địa điểm nghỉ ngơi là nhà của bậc trưởng bối thành viên trong đoàn. Tại đây, mọi người tắm rửa và nghỉ ngơi sau đó thảo luận kế hoạch cho ngày hôm đó. Thú thật, kế hoạch ban đầu đã bị thâm hụt quỹ thời gian quá nhiều, nhiều đến mức không thể cứu vãn, hơn nữa, đoàn "phát sinh" thành viên nên kế hoạch buộc phải tính lại. Sau khi thảo luận, có 4 phương án được đưa ra và hầu hết mọi người đều thiên về phương án 2. Xin nói thêm đây là phương án khá an toàn và dĩ nhiên nó cũng rất thú vị. Tuy nhiên, trước khi giải tán thì phương án 4 là phương án được chọn. Đây là phương án rất hấp dẫn và dĩ nhiên để hoàn thành nó cũng không dễ dàng gì. Chương trình là sau khi đi hái chè, đoàn sẽ đi thác Dambri sau đó tiến thẳng về Đà Lạt ăn tối và nghỉ ngơi tại đó
IMG-20140728-00762.
Mọi người chuẩn bị đi "hái chè"

P1_DSC03991.
Dừng chân ở tu viện Bát Nhã, lúc này trời mưa nhẹ hạt và trời khá lạnh

P1_DSC03993.
Để đến được đây, chúng tôi đã được một người anh hiện đang sinh sống ở Bảo Lộc đưa lên, đường đi cũng kg quá khó tuy nhiên do trời mưa nên khá trơn trượt

P1_DSC04007.
Giỏ chè trên lưng

P1_DSC04047.
Đứa bé trên đồi chè

P1_DSC04051.
Nụ cười người lao động

P1_DSC04064.
Hai anh em

P1_DSC04065.
Chụp kỷ niệm tại nơi này

Thời tiết tại đây khá thú vị, lúc đoàn đến thì trời mưa nhẹ, sau đó thì tạnh hẵng, trời hừng nắng lên rồi sau đó lại đổ mưa rào, rồi lại tạnh. Mọi thứ diễn ra trong vòng 30-45 phút và không cần phải nói thêm là trời cũng đang khá lạnh. Sau khi chụp xong nơi này, đoàn lại tiếp tục di chuyển về thác Dambri. Mùa này thác rất nhiều nước, bọt tung trắng xóa và trong không khí đầy hơi nước. Vẫn cái kiểu đỏng đảnh ấy, mặt trời lúc ẩn lục hiện trong màn sương của ngọn thác ....

P1_DSC04068.
Mình chỉ chụp ở đây vài tấm, đơn giản là mọi thứ đều bị ướt khi ra đến đây. Các bạn cứ hình dung là khi chúng ta vừa lấy máy ra, đưa lên, bấm chụp và phải ... chùi chùi vì nước quá nhiều

P1_DSC04078.
Vừa leo lên trên thác thì ông mặt trời xuất hiện và cũng dễ đến quá nửa đoàn có tấm ảnh giống như thế này

Sau khi rời thác Dambri, đoàn di chuyển trở lại nhà anh Hoàng, anh ấy là một người dễ mến và rất vui tính. Ở đây mọi người cảm thấy rất vui và ấm áp như đang ở nhà vì không khí rất sôi động và hào hứng. Câu chuyện đến từ mọi hướng, từ mọi thành viên và dĩ nhiên tuyệt vời nhất vẫn là màn trình diễn tự sướng có một không hai với cái đồ hốt rác. Kể ra thì khó mà vui được, nhưng thực tế là ở đây rất vui, vui đến gần 8h tối mà mọi người vẫn kg thấy đói. Mãi đến khi được giục về ăn thì mọi người mới chia tay anh chủ nhà hiếu khách và vui tính để trở về "hang ổ".

IMG-20140728-00803.
"Chụp và bị chụp"

Kết thúc ngày đầu tiên, phương án 4 bị delay giai đoạn cuối. Thay vì đến Đà Lạt trong đêm, đoàn ở lại Bảo Lộc

Ngày thứ 2, "Em của ngày hôm qua!"
Kế hoạch cho ngày thứ 2 khá đơn giản, sáng dậy sớm, ăn nốt phần cháo vịt đêm qua, thu dọn hành lý gọn gàng và lên đường. Kế hoạch như sau: Lên đồi Thanh Xá, đến thác PonGour, ghé Đà Lạt nghỉ chân sau đó đổ đèo Omega về Nha Trang.

P1_DSC04083.
Bình minh trên đồi Thanh Xá

P1_DSC04087.
Nhà thờ Thanh Xá

Sáng nay trời ui ui, rất lạnh và không có sương nên đồi Thanh Xá chỉ được thế. Tuy nhiên, trải qua thử thách của ngày đầu tiên cộng với một giấc ngủ khá đầy của đêm trước nên mọi người đều rất hăng hái. Cung đường đến thác Pongour rất đẹp và dĩ nhiên mùa này thì thác khá nhiều nước nên hứa hẹn rất nhiều ảnh đẹp nơi này.

P1_DSC04090.
Thác Pongour

Đến được thác Pongour, mình tình cờ phát hiện một trang trại nuôi ong và đang vào mùa lấy sữa ong chúa. Chuyện khá hài hước, mình vốn sợ ong, len lén đi vào như ăn trộm, chụp hình như ăn cướp thì bị ông chủ trại ong phát hiện. Anh ấy tên Thái, nhiệt tình mời mình đến thật gần tổ ong và kể cho mình nghe rất nhiều thứ về công việc ở đây. Anh ấy kể nhiều đến nỗi mình phải ... xin kiếu vì sợ lạc mất đoàn nhưng thực tế là ong vây xung quanh mình rất nhiều.

P1_DSC04092.
Mỗi một "tủ" như thế này là 1 đàn ong

P1_DSC04093.
Anh Thái đang tìm con ong chúa để chỉ cho mình biết.

P1_DSC04095.
Mình rất nể tính chăm chỉ của những con ong và mình mong rằng chúng biết điều đó, dĩ nhiên là chúng cũng nên biết mình rất sợ ong

P1_DSC04096.
Ong chúa đây rồi! Các bạn tự tìm nhé

P1_DSC04094.
Trong những chiếc "túi" mà xanh kia là ấu trùng ong chúa

P1_DSC04098.
Lược phấn ong! Là một dụng cụ bằng nhựa với những cái lỗ. Những chú ong thợ sau khi đi "chợ" với hai chân đầy phấn hoa, sau khi chui qua cái lỗ này sẽ bị vướng và rớt lại ở ngoài. Người nuôi ong sẽ tích trữ phần phấn hoa này lại và để dành cho cho tổ ong những mùa mà phấn hoa ít đi.

P1_DSC04128.
Tại đây, đoàn chúng tôi gặp một "già làng" người "cờ Ti"

P1_DSC04182.
... và một chị người dân tộc Thái

P1_DSC04190.
Dĩ nhiên, không có nhiều cơ hội chụp người Thái ở Bảo Lộc các bạn nhỉ

Sau khi rời thác Bongour, đoàn đi một mạch đến Đà Lạt, theo lộ trình thì Đà Lại chỉ là điểm dừng chân nghỉ ngơi trước khi đổ đèo Omega. Và như mình đã nói, tất cả mọi người đều sẵn sàng ... nghỉ ngơi ở Đà Lạt. Riêng mình thì ráng ra bờ hồ làm vài tấm

P1_DSC04218.
Chén hoa trong quán cafe

P1_DSC04221.
Nhành hoa ở bậc thang

P1_DSC04227.
Một người chăm ngựa phục vụ chụp hình cho du khách bên bờ hồ

Thời tiết lúc này mưa khá nặng hạt và khỏi phải nói là rất lạnh. Chặng đường kế tiếp phải đi quả không đơn giản trong khí hậu như thế này. Đèo Omega là cung đường đèo rất khó đi, vừa đổ dốc là phải ôm cua để leo lên dốc, chưa kể trời mưa đường lại rất trơn trượt. Chặng nghỉ chân ở Đà Lạt ngoài việc nghỉ ngơi hồi sức còn là thời điểm để anh dẫn đoàn tính toán thời gian và canh thời tiết phù hợp. Nguyện tắc là đừng bao giờ ở trên đèo khi trời đã tối với đoàn người như thế này và đừng bao giờ đi khi mình không chắc chắn.

P1_DSC04256.
Trước khi lên đèo, mọi người có khoảng 5 phút nghỉ chân dưới chân đèo để chụp hình. Thật ra là để cho mọi người tạm thời quên đi cái khó trước mắt bằng khung cảnh rất đẹp ở đây

P1_DSC04259.
Núi chồng núi, mây ôm mây

Vượt đèo Omega thành công là một sự nỗ lực và rất tập trung của tất cả mọi người. Trời rất lạnh, khi lên đến đỉnh đèo mọi người dừng lại để "hưởng thụ" cái cảm giác ở độ cao hơn 1500m so với mặt nước biển. Rất lạnh, lạnh đến nỗi chân tay run lập cập, lạnh đến nỗi không ai có thể nói với nhau được điều gì, trời thì mưa, trong lòng thì lạnh và xung quanh chỉ là núi và rừng ....Rất may là vượt qua đỉnh đèo thì thời tiết thay đổi hẳn, ấm dần lên, không còn mưa, và mặt trời cũng xuất hiện

P1_DSC04271.
Áng hoàng hôn trên lưng chừng đèo Omega

P1_DSC04281.
Mộc thụ lẻ loi trên sườn núi

Kế hoạch gần như trọn vẹn khi đoàn về đến Nha Trang, tối hôm đó ở Nha Trang đã diễn ra một sự kiện rất hay và rất vui, đó là tổ chức sinh nhật cho một thành viên trong đoàn. Đó là một bữa tiệc rất vui và mình ước có dịp mình là nhân vật chính trong một buổi tiệc như thế. Nói thế không có nghĩa là ngồi ăn bánh canh, uống "tai gơ" và ăn bánh kem bốc là kém thú vị. Mình thích nhất đoạn clip quay tại buổi tiệc này và mình sẽ lưu lại trên máy của mình. À mà quên, mọi người nếu thấy thích vẫn có thể lưu lại nhé

Bình minh Nha Trang, cơm gà Nha Trang, ngủ đêm Phan Rí Cửa

Kế hoạch là thế, di chuyển trên cung đường này thì chỉ có thể nói 1 từ đó là : Tuyệt. Nhất là khi chúng ta di chuyển bằng xe máy. Ở Nha Trang thì mình không nói nhiều vì câu chuyện lần trước mình kể cũng khá chi tiết, tuy nhiên có sáng nào giống sáng nào đâu, do thế các bạn xem đỡ hình nhé

P2_DSC04284.
Sáng hôm đó đoàn dậy hơi muộn, chắc do đêm qua quá vui nên mọi người bị hào hứng quá mức lúc lên giường, tuy nhiên như thế này cũng đẹp rồi

P2_DSC04312.
Len lỏi qua những vách đá mình gặp một ngư dân đang soạn thúng ra khơi. Hỏi chuyện thì được biết chỗ này là địa điểm chụp cưới của rất nhiều cặp và ngày cuối tuần thì anh ngư dân này làm nhiệm vụ chèo thúng đưa họ ra những mỏm đá xa hơn

P2_DSC04316.
Lúc này nắng đã lên khá cao, len qua những vách đá này khá vất vả nên mình đành quay trở lại với đoàn

P2_DSC04327.
Và trong lúc mọi người đang chụp lá cờ bay phấp phới thì mình chụp xe đạp vậy

P2_DSC04335.
Tình cờ gặp một con bé người địa phương ... nào chả biết, lôi ra làm mẫu chụp luôn

P2_DSC04341.
Bãi Tiên giờ như thế này đây ạ. Đây là một phần của bãi tiên và ở đây chỉ có sỏi (tức là những hòn đá trơn nhẵn) giờ thì nó nham nhở bởi những viên đá sắc như dao

P2_DSC04350.
Và một con đê chắn sóng rất "đẹp"

P2_DSC04372.
Hòn Chồng trong nắng

P2_DSC04377.
Cầu gì quên mất tên rồi hè. Ở đây mình cũng gặp 1 anh "đạp-chụp". Anh ấy chạy 1 chiếc xe cuộc, đeo DSLR và cũng dừng đây chụp vài tấm. Ở SG thì chắc kg diễn ra như thế đâu nhỉ

Sau khi ăn sáng xong, mọi người đến điểm hẹn với anh Nguyễn Hồi. Xin nói thêm là anh Nguyễn Hồi là thành viên của Camera Tinh tế Nha Trang, đây là lần thứ 2 mình gặp anh ấy. Lần trước do đông người với lại đang chặng về nên mình chưa tiếp xúc nhiều với anh Nguyễn Hồi, lần này gặp gỡ và trò chuyện cũng khá lâu nên câu chuyện rất vui. Anh Nguyễn Hồi rất vui tính và nhiệt tình, mình rất vui khi được biết anh ấy!
P2_DSC04398.
Một bạn trong đoàn đang ghi nhật ký hành trình bằng phương pháp thủ công và đơn giản nhất.

Sau khi cafe trò chuyện và chia sẻ với anh Nguyễn Hồi, chúng tôi ghé trường cũ của một thành viên trong đoàn, nơi đó được gọi là Đại chủng viện Sao Biển và nó đang trong quá trình hoàn thiện. Loạt hình ở đây làm mình rất thích



P2_DSC04429.
#1

P2_DSC04430.
#2

P2_DSC04431.
#3

P2_DSC04432.
#4

P2_DSC04436.
#5

P2_DSC04444.
#6

P2_DSC04449.
#7

Sau khi được anh Nguyễn Hồi tiễn đi một đoạn, chúng tôi lại lên đường đến Phan Rang. Đây là cung đường tuyệt vời nhất trong chuyến đi ven biển, đó là cung đường lên núi Chúa. Mặc dù đã được "cảnh báo" trước là cung đường ở đây rất đẹp, mọi người rất dễ sa đà vào việc chụp hình hay dừng lại ngắm cảnh thế nhưng cuối cùng đoàn vẫn ghé ăn trưa tại Phan Rang lúc 15h. Các bạn xem qua loạt hình bên dưới nhé

P2_DSC04453.
Chuẩn bị lên núi Chúa

Lúc dừng tại đây mình được nghe rất nhiều "cảnh báo" dạng như là :Trên đó đẹp lắm, kiểu gì đi cũng trễ, Cẩn thận xe cộ vì kg có điểm sửa chữa nếu xe gặp sự cố, vv.... nói chung là dạng những câu nói để đè cảm giác lâng lâng khi lên núi Chúa thôi. Haizzzz, giờ về rồi mình mới nói, cách đó không có tác dụng gì cả. Cứ tin mình đi.

P2_DSC04458.
Anh bạn này ghi hẳn 1 câu vào cuốn sổ mà mình lén đọc được "Mới đến chân núi Chúa, sắp được chiêm ngưỡng vịnh Vĩnh Hy từ trên cao, nghe bảo nơi này rất đẹp. Đói bụng quá!"

Mình chụp ở đây rất nhiều, mặc dù kế hoạch chỉ có khoảng 45 phút để đi qua cung đường này. Dĩ nhiên cũng mém bị trễ theo yêu cầu của người dẫn đoàn nhưng chung cuộc ai cũng hả hê với số hình mình có được. Đây là lần đầu tiên mình đi qua cung đường này, lần đầu tiên mình đến Vĩnh Hy, lần đầu tiên mình lên đỉnh ... núi Chúa, vvv... có quá nhiều lần đầu tiên trước lúc xuất phát, bảo sao không háo hức mới lạ.

P2_DSC04469.
Lúc này là giữa trưa và trời có gió nhẹ

P2_DSC04490.
Nước biển ở đây theo một anh trong đoàn bảo là chưa phải là mùa đẹp nhất mà nó còn như thế

P2_DSC04491.
Ai cũng phải chụp hình nếu có máy trong tay, cho dù đi qua đây rất nhiều lần

P2_DSC04504.
Mình chỉ không thích cách mà người ta làm những ngọn núi bị thương như thế kia

P2_DSC04518.
Quá đẹp cho một vùng đất như thế này

P2_DSC04527.
Và đây, vịnh Vĩnh Hy trong một trưa nắng

Sau khi rời Vĩnh Hy cả đoàn di chuyển về Phan Rang ăn cơm trưa sau đó sẽ đến Phan Rí cửa, nơi có bãi đá bảy màu rất đẹp để chụp hoàng hôn. Thật ra mà nói, kế hoạch là ngày hôm nay cả đoàn sẽ phải leo đèo Đại Ninh để trở về Bảo Lộc, sau đó hôm sau sẽ đổ đèo Bảo Lộc để quay lại Sài Gòn. Tuy nhiên, ăn cơm xong thi đã hơn 3h chiều mà phải nuốt 1 chặng đường với con đèo Đại Ninh khi trời dần tối là điều không phù hợp. Do thế kế hoạch nghỉ lại Phan Rí cửa là sự sắp xếp hợp lý. Sau khi dừng chặng nghỉ ngơi và củng cố đội hình, cả đoàn tiến thẳng về Cổ Thạch đi lụm đá bảy màu

P2_DSC04551.
Còn xíu rêu Cổ Thạch thôi

P2_DSC04556.
Cứ thấy cục đá nào còn dính miếng rêu là mình chụp ngay, rêu mùa này kg có nên hiếm hình lắm

P2_DSC04559.
Dĩ nhiên phải có cây cầu kinh điển này chứ, giống như cây cầu gỗ ở Cần Giờ vậy

P2_DSC04564.
Mặt trời xuống rất nhanh và mọi người phải di chuyển đến một điểm khác trước khi ánh sáng trên bầu trời tắt hẳn

P2_DSC04570.
Bãi thuyền thúng

P2_DSC04574.
Lúc này đã cuối ngày và người dân đang thu dọn ngư cụ sau một ngày lao động trên biển

P2_DSC04582.
Người ngư dân này đang xếp lưới

Rời Cổ Thạch, chúng tôi di chuyển về điểm nghỉ ngơi cho đêm nay. Nơi nghỉ ngơi là nhà của một anh nghệ sỹ nhiếp ảnh, anh đã chu đáo chuẩn bị cho mọi người đầy đủ mọi thứ và còn ân cần thăm hỏi sức khỏe mọi người. Mình được biết, để thu xếp cho mọi người nghỉ đêm tại đây vào đêm nay anh đã phải thay đổi một số kế hoạch thường ngày của mình vào phút chót và mình rất biết ơn anh vì sự nhiệt tình đó. Không có nhiều người có thể làm thế vì mình tin rằng sắp xếp cho 15 con người có chỗ nghỉ ngơi trong khoảng thời gian báo trước rất ngắn là điều không hề đơn giản. Mình rất vui khi được biết anh!

Trước khi nghỉ đêm, đoàn đã có một bữa ăn tối rất thú vị và lẫn trong đó là những câu chuyện, những tràng cười và có cả những bất ngờ rất ngộ nghĩnh. Một thành viên lại được gặp 1 bạn nữ khác tại đây vì nhà cô ấy cách ở đây khoảng 7km và nếu kg có chuyến đi này thì rất khó để họ có thể gặp nhau vì anh chàng nọ ở tận miền Tây Nam bộ. Một câu chuyện ma được kể trong lúc ăn làm một số thành viên rất ... hồi hộp trong suốt đêm hôm đó, vv....

Sáng ngâm chân dưới biển Gành Son, ăn Phở bò trong chiều mưa trên đỉnh đèo Đại Ninh
Kế hoạch cho ngày mới rất thú vị, chụp bình minh Gành Son, chụp đời thường cuộc sống của ngư dân ven biển và cảnh làm cá cơm hấp. Trưa đến cùng ra đồng nung gốm lộ thiên với người dân tộc Chăm sau đó leo đèo Đại Ninh để trở về Bảo Lộc.

P3_DSC04600.
Bình minh Gành Son, phía xa xa kia là cánh đồng phong điện

P3_DSC04604.
Sáng hôm nay trời thật đẹp

P3_DSC04606.
... và sóng cũng thật to

P3_DSC04622.
Đoàn được chia đôi vì có 2 chủ đề chính trong buổi bình minh gành Son: chụp bình minh gành Son hay chụp thuyền thúng ở gành Son. Mình chọn 1 sau đó di chuyển về phía 2

P3_DSC04624.
Mặt trời bên này nỡm ạ

P3_DSC04629.
Họ là ai ? Thật bất công cho cô gái này, hic hic ...

P3_DSC04651.
Hoa sóng ở gành Son

P3_DSC04688.
Người dân tắm nước ngọt bên cạnh 1 cái giếng lộ thiên ở bờ biển. Cái giếng này chứa nước ngọt có được từ những cơn mưa và người dân ở đây sau khi tắm sớm sẽ tắm lại ở chỗ này

P3_DSC04693.
Khi nắng đã lên trên gành Son ...

P3_DSC04706.
... cũng là lúc những chiếc thúng bắt đầu ra khơi

Sau khi chụp bình minh ở gành Son, mọi người thu dọn hành lý để di chuyển đến một cơ sở chế biến cá cơm tại địa phương này. Lần này, được anh Hoàng (là người đã cho cả bọn tá túc đêm qua) đưa đi nên mọi người rất háo hức và yên tâm vì anh là người dân địa phương này và địa điểm chụp chắc chắn rất nhiều người chưa từng ghé qua. Trên đường đi mọi người còn dừng lại khi thấy cảnh bà con kéo lưới gần bờ ...

P3_DSC04721.
Mình không rõ sự cộng tác giữa những người trong hình là như thế nào, tuy nhiên cái mình rất buồn vì sản vật họ kéo lên từ biển có rất nhiều rác và với cách hợp tác lao động đông như thế này thì sản phẩm chia cho mỗi người sẽ rất ít

P3_DSC04727.
Trong sọt chỉ lèo tèo vài con cá nhỏ

P3_DSC04735.
Tuy nhiên thực tế thì họ rất vất vả

P3_DSC04739.
Thành quả sau mẻ lưới gần đó

Rời bãi biển và tạm biệt bà con, chúng tôi di chuyển đến một làng chế biến cá cơm. Ở đây, cá cơm tươi sau khi rửa sạch, sẽ được bỏ vào 1 cái nồi lớn và hấp sơ qua, sau đó họ phơi khô, phân loại và đóng bao thành phẩm. Thời điểm này, cá cơm rất to nhưng lại không nhiều, do thế cảnh hoạt động nơi này cũng có vẻ ít sôi động hơn

P3_DSC04740.
Trên chiếc xe đẩy này là những chiếc "sàng" đựng cá cơm vừa được hấp, người đàn ông này đẩy xe ra bãi phơi trước sân

P3_DSC04741.
Hai mẹ con

P3_DSC04742.
Ghánh cá

P3_DSC04753.
Đưa cá vào nồi hấp

P3_DSC04776.
Công việc ít nên những đứa trẻ cũng khá nhàn, điều này đồng nghĩa với thu nhập của gia đình cũng sẽ giảm

Sau khi chia tay anh Hoàng, cả đoàn rời cơ sở chế biến cá Cơm. Trước khi đi, anh đã dặn dò và chúc mọi người thượng lộ bình an. Quả thật con người nơi đây rất dễ mến và đầy sự nhiệt tình. Mình tin rằng sống một cuộc nơi đây cùng những con người này sẽ làm chúng ta tốt hơn ít nhất là về tâm tính, họ rất hiền và rất dễ gần gũi.

Theo kế hoạch, đoàn sẽ đến làng gốm của người Chăm. Trước khi đến, anh dẫn đoàn có dặn dò mọi người kỹ lưỡng về cách cư xử cũng như thái độ khi đến nơi này. Ở đó, mình được biết mọi người rất hiền và với công việc của họ, họ rất dễ bị mặc cảm. Công việc của họ vẫn cứ như bao đời nay, dùng đất sét tại nơi này, dùng đôi bàn tay, đôi bàn chân nặn lên những sản phẩm từ đất rồi lại đúng giờ đem ra đồng nung bằng rơm, bằng củi, sau đó đưa lên những chiếc xe đạp và đưa đi bán. Công việc cứ đều đặn như thế mặc cho thế sự, mặc cho dòng đời, mặc cho thời gian vẫn trôi ....

P3_DSC04798.
Cụ bà người Chăm đang lặt rau chuẩn bị cho bữa cơm trưa

P3_DSC04805.
Cụ vẫn làm việc như mọi người khác dù đã ngót nghét 80 tuổi

P3_DSC04817.
... và ngày qua ngày, với đôi bàn tay nhăn nheo vì thời gian cụ vẫn phải tự làm mọi thứ cho mình và cho gia đình

P3_DSC04819.
Một đứa trẻ trong làng

P3_DSC04818.
Một "xí nghiệp" thủ công tại gia

P3_DSC04820.
... và họ luôn mỉm cười và xem chúng ta như những người bạn

P3_DSC04826.
Hai chị em ...

P3_DSC04835.
Ánh mắt ấy ...

P3_DSC04843.
.... và sự hiếu kỳ ....

P3_DSC04848.
.... và niềm hạnh phúc ...

P3_DSC04879.
... dù công việc có vất vả.

Cuộc sống quanh ta có rất nhiều điều mà nếu phải viết lại sẽ không bao giờ có thể đủ, chỉ có đến và trải nghiệm cùng họ, cùng với những con người trên khắp vùng miền, mọi dân tộc mới cho ta cảm nhận đầy đủ và sâu lắng nhất về cuộc sống của chính chúng ta. Họ, những người bình thường như bao chúng ta nhưng cuộc sống lại khác hẳn, họ có những suy nghĩ và tư duy mà chúng ta khi tiếp xúc buộc phải suy nghĩ rất nhiều. Mình tự hỏi, nếu để cuộc sống tốt hơn với con người này bằng những chiếc lò nung bằng gas, bằng những chiếc máy giúp họ làm ra nhiều sản phẩm nhanh hơn và đẹp hơn thì liệu họ có còn là họ nữa hay không và nếu không có những điều đó thì mình cảm thấy rất áy náy vì họ cũng xứng đáng được hưởng thụ cuộc sống chất lượng hơn (theo suy nghĩ của mình) thay vì như hiện nay. Mà cũng biết đâu chừng, với họ, cuộc sống của dân thị thành có khi lại là địa ngục....

Sau khi được phát mỗi người 1 ổ bánh mỳ cầm ... nước, mọi người tạm biệt những người dân nơi đây và bắt đầu cuộc hành trình leo đèo Đại Ninh. Xin nói thêm là để đến được đèo Đại Ninh, phải băng qua 1 con đường đất đỏ trơn trượt khoảng 5km, đây đúng là 1 chuyến đi thú vị khi gần như mọi người được "nếm trải" mọi khó khăn mà bất kỳ tay lái xe máy nào khi đi những chuyến đi như thế này đều mong muốn. Này nhé, hỏng xe trong đêm, leo đèo khi trời mưa và băng qua cung đường đất đỏ như tráng mỡ ...

Khỏi nói là nó lạnh thế nào các bạn ạ, lạnh đến độ khi lên đến đỉnh đèo mọi người đều rung bần bật như dây đàn. Mưa suốt từ lúc rời làng Gốm cho đến đỉnh đèo Đại Ninh, ai cũng ướy, ai cũng lại, ai cũng phải ..."sài dớ" cho ấm nhưng nhiêu đó chưa đủ. Dừng chân trên đèo Đại Ninh để nghỉ chân làm làm bát phở nóng lúc này thật tuyệt.

P3_DSC04902.
Ông chủ hàng phở khá sồn sả

P3_DSC04914.
... bà chủ hàng Phở thì lại đon đả. May mắn thay cả hàng phở chiều còn đúng 15 tô, và quan trọng hơn là phở rất nóng và rất ngon

P3_DSC04915.
Ăn xong thì cả bọn lại lục tục lên đường.

Lúc này theo lộ trình kế hoạch đưa ra là đã trễ, mà đường đèo còn rất dài nên mọi người rất hối hả. Tối hôm đó, đoàn đã ghé lại Bảo Lộc, ăn một bữa cháo gà ngon chưa từng được ăn, ngủ một giấc ngủ 90 phút ngon như chưa từng được ngủ và đến 23h đêm hôm đó mọi người tạm biệt Bảo Lộc để trở về Sài Gòn.

Về đến Sài Gòn thì đã 10h sáng của ngày hôm sau, mọi người chia tay với ánh mắt tiếc nuối kèm ... đờ đẫn (chạy xe xuyên đêm mà lị), tuy nhiên chuyến đi cũng kết thúc một cách hoàn hảo và mọi người đều có mặt an toàn ở nhà. Đây không phải là một chuyến đi phượt, không phải một chuyến đi chụp ảnh, cũng chưa hẳn là 1 chuyến đi chơi, với mình nó giống như một thử thách giới hạn của bản thân hơn và khi vượt qua được nó sẽ giúp mình có cái nhìn mới về mọi thứ xung quanh. Xin cám ơn tất cả mọi người đã cùng mình tham gia chuyến đi này và rất mong một ngày nào đó chúng ta lại cùng nhau đi đến những vùng đất khác

Có lẽ với 98 tấm hình trên đây, các bạn vẫn chưa hình dung những người trong chuyến đi này là ai và mình xin dành tấm hình thứ 99 để nói về họ

2F1K0242.

Từ trái qua: Người buộc đồ, Cậu chàng Bảnh bao, Anh chàng có gương mặt xinh như con gái, Kẻ thổi nến, Cám, Tóc dài, Cục đá xanh, Gã thợ lái xe, Chàng thư sinh miền Tây, mẹ Cám, gã đầu đinh, Người chở gỗ, Cao bồi miền viễn Tây ... Nam bộ, Quần ngắn và mình

Hy vọng câu chuyện trên đây không làm các bạn bỏ bữa cơm vì nó quá dài, dù sao thì thành thật mà nói, đi những 5 ngày mà 99 hình thì vẫn ... còn ít các bạn ạ!