Cung cấp sức mạnh chính cho xe là động cơ phản lực EJ200 do hãng Rolls-Royce sản xuất, loại được trang bị cho những máy bay phản lực Eurofighter Typhoon. Động cơ này sẽ giúp chiếc xe đạt tới vận tốc 600 dặm/giờ, sau đó xe kích hoạt hệ thống rocket NAMMO để tăng lên vận tốc tối đa 1000 dặm/giờ.
Phần khung được làm từ nhiều loại vật liệu khác nhau dùng để chứa động cơ phản lực và hệ thống rocket, riêng phần vỏ bên ngoài thì được làm bằng Titan và cố định bởi hơn 11.000 chiếc đinh.
Khi đạt tới vận tốc tối đa, chiếc xe có thể chạy hết chiều dài của một sân bóng đá chỉ trong vòng có 1 giây đồng hồ.
Người đang ngồi trong xe là Trung úy Không quân Andy Green thuộc Lực lượng Không quân Hoàng gia Anh. Ông sẽ là người lái chiếc Bloodhound vào năm sau, ông cũng là người đang nắm giữ kỷ lục lái chiếc xe nhanh nhất thế giới (Thrust SSC) đồng thời là người đầu tiên vượt qua ngưỡng vận tốc âm thanh trên đất liền.
Bên trong buồng lái của xe, thiết kế hiện đại theo kiểu hoài cổ của Mỹ vài thập niên trước.
Bên trong buồng lái có tổng cộng 3 màn hình hiển thị chính dùng để thông báo tốc độ, công suất và nhiều thông tin quan trọng khác. Cứ mỗi mốc tốc độ đạt được thì hệ thống sẽ thông báo cho Andy biết và hướng dẫn ông khi nào nên kích hoạt các hệ thống đẩy hoặc khi nào nên bung dù để giảm tốc.
Bảng thông báo trạng thái hoạt động của động cơ phản lực và trạng thái tải của các bánh xe có đang đều nhau hay không.
Một chiếc đồng hồ cơ chỉ tốc độ của hãng Rolex dùng trong trường hợp các màn hình điện tử bị lỗi không hoạt động được.
Một bảng điều khiển bên trong buồng lái với chi chít các công tắc dạng đẩy/gạt giống như buồng lái của máy bay.
Buồng lái được thiết kế riêng cho Andy, ghế ngồi, bàn đạp, các phím bấm đều được làm bằng sợi Carbon và được cố định ở những khoảng cách phù hợp với thân hình của ông.
Vô lăng được làm bằng vật liệu Titan, sử dụng công nghệ in 3D để đem lại độ chính xác cao, phù hợp với kích thước bàn tay của Andy.
Động cơ được thiết kế cực kỳ phức tạp
Động cơ phản lực nhìn từ đằng sau, bạn sẽ không muốn đứng đây khi nó hoạt động đâu
"
Mọi sự cố có khả năng xảy ra đều đã được chúng tôi kiểm tra - chiếc xe này được trang bị nhiều hệ thống khác nhau cho phép tôi có thể điều khiển chiếc xe dừng lại bằng hệ thống dù giảm tốc trong trường hợp hệ thống xảy ra lỗi", ông Andy chia sẻ.
Hệ thống giá đỡ của động cơ và rocket, được tán ra từ những khối nhôm chịu lực.
Ưu điểm của việc dùng những tấm nhôm lớn để cắt ra đó là bộ khung sẽ chắc chắn hơn, ít có điểm yếu hơn và ít bị rung lắc khi xe đang chạy ở tốc độ cao. Thiết kế này giống như kiểu Unibody mà chúng ta thường thấy trên điện thoại iPhone và máy tính MacBook.
Đây là tầm nhìn của Andy từ bên trong cuồng lái, tầm nhìn khá hẹp nhưng ở sa mạc thì chắc là không cần phải chú ý nhiều đến giao thông đâu
Để chuẩn bị cho cuộc thử nghiệm, Andy đã đi xem nhiều nơi trên thế giới và kết luận vùng sa mạc Nam Phi chính là khu vực lý tưởng nhất để thử xe. Ông cho biết người ta đã dọn dẹp khoảng 21 triệu mét vuông đất sa mạc để chuẩn bị cho đường đua, đồng thời phải gỡ bỏ bằng tay khoảng 23.000 tấn đá các loại trong vòng 4 năm qua.
Một góc nhìn trực diện cho ta thấy được kết cấu bên trong của chiếc xe mặc dù nó vẫn chưa hoàn thiện hết.
Những chi tiết vòm mà bạn thấy trong hình cũng được cắt ra từ những tấm kim loại kích thước lớn.
Thùng chứa nhiên liệu được đặt bên dưới hệ thống rocket.
Còn đây là thùng chứa nhiên liệu được làm từ thép không gỉ có dung tích 1.000 lít, sử dụng nhiên liệu High Test Peroxide. Nhiên liệu được cho qua một cái lưới bằng bạc trước sau đó đi qua một lớp nhiên liệu đặc. Nhiên liệu đặc được làm từ lốp xe hơi cũ, nó sẽ phản ứng với chất Peroxide để tạo ra phản ứng cháy.
Phần mũi xe còn được gọi là "đầu dê" do có hình dáng giống như hộp sọ của con dê. Để làm ra nó, người ta phải dùng tổng cộng 4 khối kim loại lớn nặng tổng cộng 800 kg, sau đó dùng máy cán ra thành từng chi tiết nhỏ, công đoạn này làm cho một nhóm 5 người phải mất tới 151 ngày để hoàn thành. Thành phẩm sau khi cán xong đã giảm 95% trọng lượng so với ban đầu.
Đội ngũ phát triển dự án Bloodhound cho biết mục đích của nhóm không chỉ là phá kỷ lục về tốc độ mà là còn muốn truyền cảm hứng cho hàng triệu người Anh khác về các công nghệ kỹ thuật và thiết kế.
Dự án Bloodhound còn có ý nghĩa trong giáo dục, đã có hơn 5.600 trường học ở Anh và hơn 200 ngôi trường ở châu Phi đăng ký sử dụng các tài liệu kỹ thuật của Bloodhound để phục vụ cho việc giảng dạy.
Bánh xe này chỉ dùng để trưng bày thôi, bánh xe thật sẽ không có phần lốp vì ngay cả lốp xe tốt nhất thế giới hiện nay chỉ chịu được vận tốc tối đa là 300 dặm/giờ. Bánh xe, giống như nhiều chi tiết khác, cũng sẽ được cán ra từ những tấm nhôm lớn và hiện giờ nó đang được thử nghiệm bởi Rolls-Royce ở vận tốc khoảng 1200 dặm/giờ (quay 10.500 vòng/phút) để kiểm tra khả năng bền bỉ của nó.
Trái với nội thất cổ điển của xe là một ngoại hình bóng loáng đến quyến rũ. Bản thân người lái là ông Andy cũng sẽ được trang bị một "bộ cánh" đặc biệt với 4 lớp áo bảo vệ và một chiếc mũ bảo hiểm đặc chế với hệ thống cung cấp khí oxy tương tự như bộ quần áo bảo vệ của những phi công lái máy bay Typhoon.
Andy: "
Đường chạy có chiều dài 12 dặm (hơn 19 km), nghe có vẻ dài nhưng thực ra chỉ mất chưa tới 2 phút để chạy bằng chiếc xe này". "
Khi đạp phanh, tôi sẽ giảm tốc tương đương mỗi giây khoảng 96km/h, tức là nếu xe còn đang chạy với vận tốc đó thì nó sẽ dừng hẳn chỉ sau 1 giây".
Đây là mô hình của chiếc xe sau khi hoàn thiện.
Kích thước của nó khá lớn so với con người.
Mọi chi tiết trên thân xe đều được thiết kế mang tính khí động học cao để có thể đạt vận tốc cao nhất có thể. Điểm chịu lực lớn nhất của chiếc đó là phần mũi "đầu dê", khi xe đạt vận tốc tối đa (1000 dặm/giờ), áp lực lên phần đầu sẽ lớn tương đương 3 tấn/mét vuông. Ngoài ra chiếc xe cũng được trang bị áo giáp để phòng trường hợp một viên đá nào đó bị nảy lên và bắn thẳng về phía Andy.
Phía trên là động cơ phản lực, phía dưới là 3 ống rocket.
Chiếc xe đang được hoàn thiện bên trong một nhà kho gần khu Bristol, phía Tây Nam nước Anh.
Lò xo trong hình sẽ được lắp vào bộ phận giảm xóc của xe.
Đủ các loại bu-lông dùng để lắp ráp xe.
Bên phải là mô hình của bộ phận hút gió, còn bên trái là thiết bị dùng để đặt vào bên trong cái ống hút gió kia, sau đó bơm phồng lên để thử độ dẻo của ống.
Đây là các cảm biến dùng để đo độ giãn nỡ của ống hút gió.
Còn đây là nắp che mũi xe được làm từ sợi Carbon.
Một bản vẻ khá phức tạp của chiếc xe.
Dàn máy tính dùng để theo dõi trạng thái của chiếc xe khi nó hoạt động.
Toàn bộ xe và thiết bị sẽ được chứa trong một chiếc xe rơ-móc như thế này và được chuyển đến Nam Phi để chạy thử nghiệm.