Bình minh ở điểm cực Tây giáp biển của huyện Cần Giờ
Chào tất cả các bạn, lần này mình xin kể với các bạn một câu chuyện qua chuyến đi Cần Giờ gần đây nhất của mình. Đây quả là một chuyến đi rất thú vị và nhiều cảm xúc và dĩ nhiên vẫn có những tấm ảnh để làm chất "xúc tác" cho người đọc cho nó thêm phần hào hứng
Cần Giờ, cái tên mà nhiều người sẽ nghĩ nó là một địa danh thuộc một ... tỉnh nào đó mặc dù họ thừa biết đó là một huyện của Tp.HCM. Sở dĩ như thế là do huyện Cần Giờ nằm khá tách biệt và để đến được nó, bắt buộc chúng ta phải đi bằng phà (hay thuyền, đò, vv....). Tuy nhiên, với cách trở địa lý như thế vô tình đã khiến cho những người dân ở đây có một nét rất dễ thương đó là rất hiền lành và cởi mở với mọi người, khác với những xô bồ ở nơi phố thị đông đúc.
Sở dĩ mình nói ... lại một lần nữa về đức tính của người dân Cần Giờ bởi vì trong chuyến đi này, mình đã tiếp xúc với rất nhiều dân nơi đây và phải công nhận là mình rất vui và thoải mái khi được nói chuyện với họ, có lẽ khi có dịp nào đó, các bạn nên thử điều này, mình đảm bảo là mọi thứ sẽ rất tuyệt vời.
Mình khởi hành từ trung tâm thành phố khá sớm, để kịp chuyến phà Bình Khánh lúc 4h sáng, và cảm xúc bắt đầu từ đây . Bầu trời phía Đông Nam thành phố lâu lâu lại ... nhập nhòe vài ánh chớp, mình tự an ủi "Hiếm ai mà đi Cần Giờ vào lúc mưa mà đặc biệt là lúc đêm nữa, quá tuyệt!" và tiếp tục cuộc hành trình. Lần này, mục tiêu của mình là đến mũi Đồng Tranh của Cần Giờ (các bạn xem thêm địa điểm này trên Google Maps nhé) với suy nghĩ "Mình sẽ là người đầu tiên đón bình minh ở Cần Giờ tại điểm cực Tây giáp biển!", đôi khi mình lòe bản thân với ý nghĩ nghộ nghĩnh thì mình thấy thú vị hơn
Trú mưa ven đường
Qua khỏi phà Bình Khánh 1 đoạn, trời bắt đầu mưa. Ban đầu mưa không lớn lắm, tuy nhiên càng về sau thì mưa càng nặng hạt và buộc mình phải tìm chỗ để trú mưa. Đây đúng là vấn đề nan giải mà mình đã hình dung trước đó "Đi trên đường Rừng Sác, vào lúc đêm, trời đang mưa to, cần tìm chỗ trú!" . Tưởng chừng như mình phải dừng lại bên đường và đứng chịu trận (vì mưa rất to, to đến nỗi mình kg thể nhìn thấy cái gì ở khoảng cách hơn 2m cả) thì thấy ánh đèn bên kia đường. Đó là 1 quán ăn với ánh đèn leo lét ở cổng, mình ghé vào thì trong nhà họ bật đèn sáng, chủ quán đon đả mời mình vào nhà để trú mưa khi nghe mình nói "Nhờ bác cho cháu đứng trú mưa 1 chút ạ". Vừa trú mưa vừa nghĩ thầm "Thế là xong toi bình minh rồi!"
Khoảng hơn 5h thì trời bớt mưa nhiều, leo lên xe và làm luôn một mạch đến nơi đã định trước và điều thú vị đầu tiên đó là mình phát hiện mặt trời mọc ở ... sau lưng . Thế là tiền tố của bài viết này sẽ phải được chuyển từ "Phong cảnh" sang "Sinh hoạt" thôi. Chẳng sao cả, phóng vài bước chân xuống bờ kè và theo chân những người dân ở đây ra bến, hi hi hi ... thế là có hình thôi
"Bến thuyền" bằng những thanh gỗ nhỏ
Để ra được thuyền, người đàn ông này phải lội ra, sau đó lên thuyền, kéo neo và kéo dây vào bờ
Vào bờ
Mình có hỏi chuyện, thì được biết họ là người đi mua hàu. Họ đi từ lúc sáng và đến trưa sẽ quay về, ở Cần Giờ, ngoài nghêu ra thì Hàu cũng có thể được xem là đặc sản nơi này. Ở đây họ nuôi Hàu bằng cách thả những cái vỏ xe máy cũ (có buộc dây) xuống biển (hay ở cửa sông), ở trên là những cái phao, Hàu sẽ bám vào đó. Thật sự mà nói thì công việc có vẻ đơn giản qua cách nói nhưng mình tin rằng đó là công việc khá khó khăn và đòi hỏi sự hiểu biết nhất định nào đó, nhưng thôi đó là chuyện ... của Hàu
Ở đây có khá nhiều thuyền nhưng sáng nay chỉ có vài chiếc rời bến và họ có vẻ cũng chẳng vội vã gì. Nói chuyện với họ, thật sự rất thú vị và họ sẵn sàng chia sẻ cũng nhưng giải thích tất cả cho mình, người dân Cần Giờ quả thật rất thân thiện.
Rời bến ...
Một nhóm bạn thuyền khác cũng bắt đầu công việc của ngày hôm nay
"Vắt chân lên cổ ..."
Sau khi rời mũi Đồng Tranh mình tranh thủ ăn sáng và dự định sẽ tiếp tục ra biển tìm "cơ hội". Ghé một cái chợ tự phát nhỏ gần trung tâm xã Đình Hòa, gọi 1 đĩa cơm sườn chả và lắng nghe cuộc sống ở nơi này ...
Quán cơm tấm trong chợ
Sau khi chén no nê, mình quay trở lại bãi biển gần khu du lịch Hòn ngọc Phương Nam, đây có lẽ là một resort tốt nhất ở nơi này vì mình thấy cơ sở hà tầng khá tốt. Tuy nhiên, mình ra biển với mục đích khác
Ốc mượn hồn
Người làm nghề biển ở Cần Giờ khi đi làm bằng xe máy là phóng xe ra biển, bỏ xe trên bờ (còn cắm sẵn chìa khóa) và ra biển làm thôi.
"Đặc sản" Cần Giờ còn có những vân cát rất đẹp nữa
... và những chòi canh nghêu
Quay trở lại Cần Thạnh, ghé đến 1 bãi nghêu và rất may cho mình, hôm nay người dân đi cào ... trứng nghêu khá là đông. Được chia sẻ từ những người đi cào, mình biết rằng mùa này nghêu thành phẩm khá ít, họ cào trứng nghêu để bán cho những vùng khác.
Trước khi cào tại 1 bãi nào đó, họ dùng 1 chiếc đĩa trắng và múc tận đáy biển, sau đó họ sẽ xem kỹ để áng chừng mật độ trứng nghêu trong nước biển cũng như chất lượng của trứng.
Họ dùng 1 dụng cụ giống như chiếc vợt để bắt bướm, nhưng với mắt lưới nhỏ hơn và cào sát đáy biển. Khi cào họ phải đi giật lùi và chiếc "vợt" được buộc vào người quanh thắt lưng để tay được thoải mái hơn. Sau khi cào xong, một tay cầm đầu vợt, tay kia cầm đáy lưới và họ bắt đầu "sàng" để cát biển ra bớt. Sau đó họ trút vào những chiếc bao mang theo.
Con này là con gì quên mất tên rồi, nó bám trên đá rất nhiều. Lội biển mà đạp phải nó thì coi như nằm nhà cả tháng
Từ đây vào đến bờ chắc cũng phải hơn 50 mét và nước chỉ ... mới ngang gối
"Hàng gianh" - Chữ gianh này theo như họ giải thích nó giống như cái hàng rào vậy, nó chia từng khu trên bãi biển, có lẽ nó là biến thể từ từ "ranh" (ranh giới) qua cách gọi địa phương thành "gianh" vậy
Họ vẫn luôn tươi cười khi mình nói chuyện với họ và vẫn rất nhiệt tình chia sẻ cũng như giải thích. Đó là một trong những điều tuyệt vời khi mình đến nơi này
Nụ cười Cần Giờ
Tạm biệt Cần Giờ và nhất định mình sẽ sớm quay lại vì mình phát hiện ra nơi này đón ... hoàng hôn cũng tuyệt vời không kém . Khi đó, nhất định mình sẽ chia sẻ với các bạn về những điều mình cảm nhận được qua chuyến đi. Chúc các bạn một ngày đầu tuần làm việc thật vui và cám ơn vì các bạn đã xem bài!