Nhận được thông tin có chuyến phượt bốn ngày với bốn tỉnh thành cùng các anh, tôi ngỡ ngàng lắm, vừa mừng lại vừa lo, mừng vì được tham gia cùng các anh trải nghiệm thực tế, đặc biệt là được thỏa thích thực hiện đam mê nhiếp ảnh, lo vì không biết có đủ sức khỏe để theo nổi không, có phiền hay vướng bận đến các anh không? Sau hai ngày suy nghỉ tôi đã đưa ra quyết định tham gia chuyến đi này cùng với thằng em.
Chúng tôi được các anh gọi vui là những con gà miền Tây. Sáng chủ nhật, bốn con gà cùng hai chiếc xe phấn khởi xuất phát chuyến đi. Tên dẫn đầu đám gà miền Tây có tên gọi khá độc đáo: “Bi Hài” (anh Behind Eyes). Điểm đến đầu tiên ở Sài Gòn là quán cà phê Tinh Tế giải khác sau 3h40 ngồi xe. Tung tăng mãi đến 17h40 chúng tôi cuốn hành trang sang nhà “gà mẹ” (anh Tuan_lionsg) và nhận ngay một cơn cuồng phong, “gà mẹ” không tiếp vì cái tội trễ hẹn hai tiếng đồng hồ làm nguội lạnh cả cơm canh mà "gà mẹ" đã chuẩn bị đón tiếp , đuổi cả bầy về lại miền Tây. Được cái tính lì từ bé nên bốn con gà quyết định mổ thóc trước của nhà không chịu đi đâu, tại đây “Bi Hài” đã vỡ ra biết bao là trò để được tha thứ.
Khá may mắn cho bốn con gà, khoảng 1 giờ sau "gà mẹ" đã xuất hiện từ trên lầu đi xuống nói to: “Từng thằng tự giới thiệu xem nào”, cả đám nhìn nhau hớn hở, “thoát chết rồi mẹ ơi” tôi nghĩ.
Mọi người đến đông đủ, cả đoàn đi uống nước giải khát rồi quay về nằm ngả lưng chờ xuất phát. Bọn gà quá nôn nóng chẳng con nào chộp mắt được cho đến lúc khởi hành. Điểm đến đầu tiên là Bảo Lộc, dự định sẽ đoán bình minh trên ấy nhưng không may chiến mã của anh Tami đã ngã khi hai lần liên tục va phải “bom” của đinh tặc. 10h sáng hôm ấy, chúng tôi đến Bảo Lộc trong cái mưa và lành lạnh của thời tiết vùng cao và sáp nhập thêm vào đoàn 2 con "vịt trời". Tại đây chúng tôi làm ấm người với tô bún riêu rồi di chuyền về nhà thân phụ-thân mẫu của...bạn gái cùa..."gà mẹ" để nghỉ ngơi. Đang vừa lạnh vừa đói mà được no bụng, được có chỗ êm ấm để trú thân thì còn gì bằng
Nữa đường đến Bảo Lộc, 5 con gà MT lưu niệm cùng anh Tami Tranh thủ sáng tác tại đây
Một cách chèo xuồng khác với Miền Tây
Đường lên Bảo Lộc
Thay vì nghỉ ngơi rồi di chuyển ngay đến Đà Lạt, sau cuộc họp “kín” của 13 con gà và 2 con vịt thì hành trình có chút thay đổi. 12h30 chúng tôi đi chụp đồi chè và thác Damri.
Hơi nước dày như sương mù cũng là nguyên nhân là máy ảnh nhiễu nước tỏn tỏn !!!
Do mưa lớn nên hành trình đi Đà Lạt tạm hoãn lại tại nhà chú Khương (thổ địa Lâm Đồng). Tại đây dự án so sánh 2 phiên bản gậy nhiếp ảnh được thực hiện. Bản tự chế và bản của iphone. Gậy tự chế gồm: gậy tre, đồ hốt rác, dây rang, ipad và đèn led. Kết quả là một con ipad rơi từ độ cao gần 2m xuống đất trầy tùm lum
Hai phiên bản so kè
Tối hôm đó cả đàn gà được ăn cháo vịt, rồi ai về chỗ nấy để nghỉ ngơi. 4h sáng thức dậy, xuống nhà nghe bảo “gà mẹ” chưa thức, 5 con gà miền Tây mừng húm, bẽn lẽn quay về địa bàn ngủ tiếp =)). 6h15 sau khi chuẩn bị hành lý kĩ càng để đi thác Pongour.
Setup cho cô bạn cùng đoàn: Bi Hài chăm chú nhìn gì từ máy của Gà Mẹ thế nhỉ ?
Chị Phụng dân tộc Thái với chiếc khăn Piêu
12h20 đoàn tiến thằng về Đà Lạt, cà phê nghỉ ngơi tại đây rít điếu thuốc lấy tinh thần và hơi ấm để chinh phục đèo Omega. Trên suốt quảng đường đèo, cả đoàn dừng lại những điểm có cảnh đẹp để sáng tác và “sướngggg…”
Lần đầu tiên bắt gặp mây ngủ sắc
Điển hình là pic sướng thần thánh
Chuyện mưa nắng ấm lạnh đối với chúng tôi chỉ là hạt bụi, nhanh đến nhanh đi và vô cùng cỏn con. Bởi vì lúc nào cũng đeo bao…tay và xài vớ mà ^^,mặc dù bu-gi có teo chút đỉnh. Muahahaaa… Đến Khánh Hòa trời đã sụp tối, chúng tôi ghé lại nghỉ ngơi tại nhà người quen và được ăn sinh nhật bất ngờ của Hải, một thành viên trong đoàn, tập tành zoom in/zoom out.
Sáng hôm sau, thức khá sớm trong 5 con gà tôi gọi từng con mà chẳng nhút nhích cục cựa gì cả. Mãi đến khi con gà “Bi Hài” làm một quả “ếch bà” thì cả đám bật ngồi dậy bỏ chuồng đi chuẩn bị. Đón bình minh tại bãi Mồng Gà và giao lưu cùng anh Nguyễn Hồi, Lê Hải Dương trực thuộc camera Tinh tế Nha Trang.
"Gà mẹ" setup
Thành quả
Nha Trang nhìn từ xa
Khẩu hình miệng quen thuộc "Aaaaaa"
Cà Phê nghĩ ngơi xong đoàn tiếp tục chinh phục núi Chúa, đúng như lời đồn núi Chúa hiện ra với những cảnh đẹp khó hững hờ được tạo hóa hài hòa giữa trời núi và biển.
Dưới chân Núi
Đặc biệt là vịnh Vĩnh Hy
Lưu niệm khi lên tới đỉnh...........Núi
Dừng lại tại Phan Thiết trong buổi chiều hôm đó, chúng tôi đến với Cổ Thạch và gành đá đĩa
Ăn tối tại quán cây Tra, chúng tôi có dịp hiểu nhau hơn qua những mẫu chuyện vui, những trận cười thả ga. Phần 1:
Phần 2:
Được ghi hình và biên tập rất chuyên nghiệp của ekip
Gần 9h tối chúng tôi di chuyển về nhà anh Hoàng để nghĩ, một trong những tay nhiếp ảnh có tiếng tại đây. Trong quá trình di chuyển, nghe người dân bản địa kể lại là đoạn này khi xưa là chiến trường, nên có rất nhiều hồn ma ve vãng.
Tôi: Nghe người ta nói đoạn này có nhiều ma lắm, anh em mình chạy cuối chốt đoàn hé Khoa? Cười nham hiểm
Cu em: Thôi mà, hổng có vui đâu ~~
- Nói vui đi anh không chọc nữa.
- Lỡ nói vui, anh nhát nữa rồi sao?!
- Anh hứa mà
- Ờ…. thì vui
- Vui thì mình chốt đoàn Khoa nhé =))
Thế là tôi chịu một trận bầm đùi với cu em
Rạng sáng hôm sau, cả đoàn đón bình mình tại gành Son.
Đến tham quan làng nghề làm cá thuộc xã Phước Tiên, huyện Tuy Phong, thị trấn Liên Hương, tỉnh Bình Thuận.
Ghé qua làng gốm Chăm Bắc Bình hay còn gọi là làng Gọ có từ rất lâu. Gốm là nghề truyền thống của dân tộc Chăm. Nguyên liệu làm gốm là đất sét mịn, có độ dẻo cao được làm sạch, đập nhuyễn, ngâm nước, sau đó nhồi với cát trắng hạt nhỏ theo tỷ lệ nhất định. Loại đất sét sông Guao rất mịn thích hợp để làm đồ gốm và cho ra những sản phẩm đẹp hơn những loại đất sét khác”. Đặc biệt, sản phẩm gốm của đồng bào Chăm, các nghệ nhân không dùng bàn xoay mà dùng đôi bàn tay khéo léo của mình để nặn ra những sản phẩm gốm phong phú, đẹp mắt. Tùy sản phẩm mà có những nét hoa văn khác nhau, mỗi nét hoa văn thể hiện nền văn hóa truyền thống của đồng bào Chăm.
Những nghệ nhân gạo cội Gốm đuợc mang ra giữa đồng nung lộ thiên, rất đặc biệt
Nụ cười hồn nhiên của trẻ con làng gốm
Làng gốm Bắc Bình cũng là địa điểm dừng chân "tác nghiệp" sau cùng của đoàn. Chúng tôi nghỉ ngơi, ăn uống rồi lên đường trở về để kịp đi làm vào ngày hôm sau. Về đến Bảo Lộc, mọi người tranh thủ chộp mắt để chạy nốt gần 300 cây số còn lại của cuộc hành trình. Vậy là kết thúc cuộc hành trình đầy mưa gió, gần 1300 cây số, 96 giờ đồng hồ ăn ngủ sinh hoạt cùng nhau. Tôi sẽ nhớ lắm những lúc những lúc lạnh răng đánh bọ cạp hay những lần đổ đèo trong đêm tối như mực. Kết thúc nhưng cũng là mở đầu. Kết thúc chuyến đi này nhưng là mở đầu cho những lần tiếp theo, mở ra những chân trời mới. Cảm ơn mọi người đã cho tôi có cơ hội trải nghiệm chuyến đi thật tuyệt vời này, hy vọng đuợc cùng các anh "ăn nằm" với nhau cho những chuyến đi tiếp theo sẽ có nhiều điều hứng thú và tuyệt vời hơn nữa !
Bài nhiều hình khinh khủng khiếp quá.. ! Cảm ơn các bạn đã cố gắng xem.