Ta sinh ra vốn là chiếc lá
Xanh hết mình cho tất cả tháng năm xanh
Lúc tàn úa (ta biết rằng không thể khác)
Dòng nhựa cạn khô và ta sẽ lìa cành
Chiếc lá một ngày kia rơi xuống đất
Bao nắng mưa ủ mục dưới chân người
Ta thanh thản lẩn vào cùng vạn vật
Dâng chút mỡ màu cho sự sống sinh sôi
Bể đời ôm chiếc lá khô
Mang đi muôn nẻo hư vô bến bờ
Sóng tình gối chiếc ngủ mơ
Giữa dòng nước đỏ, bạc phơ mái đầu
Xanh cây xanh cỏ xanh đồi
Xanh rừng xanhh núi da trời cũng xanh
Áo choàng cô Mán thanh thanh
Mắt xanh biêng biếc một mình tương tư.
Cỏ đồi ai nhuộm mà xanh
Áo em ai nhuộm mà anh thấy chàm
Da trời ai nhuộm mà lam
Tình ta ai nhuộm mà làm cho phai.
Chiếc lá khô, rẽ một thân
Cô đơn cỡi ngọn sóng thần hoàng hôn
Lắm cơn giông bão dập dồn
Trút lên thân lá vùi chôn bể đời !
Tình như hương cỏ ngọt say
Xanh non như thể cầm tay được mà!
Chỉ trời và gió quanh ta
Với thêm một thoáng mây qua đỉnh đầu
Hẳn rõ ràng, đáy bể sâu
Chôn đầy những lá, xanh mầu mầm non
Còn đâu hình bóng môi son
Thuở nào lưu dấu mỏi mòn gió xuân
Nằm im lặng anh xin làm thảm cỏ
Gót chân mềm em bước nhẹ lên anh
Em cười nói , em vui đùa , em to nhỏ
Em nghĩ rằng khoảng vắng chỉ mình em
Sau những phút đùa vui và mệt mõi
Em thả người ôm trọn cả thân anh
Anh muốn nói thật nhiều nhưng không thể
Vì anh chỉ là loài cỏ giữa đồng xanh
Anh cảm nhận tình em trong hư ảo
Thật dịu dàng thật mềm mại như chiêm bao
Bóng hình em phủ kín cả người anh
Và che lấp cả khung trời mà anh có...
Ngày mai trời mát trong xanh
Ngày mai hoa lá đầy cành đẹp tươi
Ngày mai trái nụ đâm chồi
Ngày mai biển lặng thuyền khơi an bình
Ngày mai đời thật là xinh
Ngày mai ruộng luá quê mình ngát hương
Ngày mai ôi thật là thương
Ngày mai tươi sáng phố phường yên vui
Và cuộc dạo chơi của mình cùng những chiếc lá đã kết thúc, lá xanh mướt cả một thềm hoa, tọa dáng cho hoa, tạo thơm cho đời, và rồi lá úa khi thu đến, lá vàng rơi xuống đất cho lá non lên. Cuộc sống như chiếc vòng xoay tròn, chúng ta hãy luôn yêu thương và trân trọng những gì mình đang có dù là những chiếc lá nhỏ nhất thoáng ngang đời ta.